TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1698: Kế hoạch (5)

Lý Hạo nhanh chóng có quyết định.

Những người ở đây đều có chút tiếc nuối, mấy vị võ sư thế hệ trước, cũng rất tiếc.

Đánh nhau lại không đi được, đối với bọn họ chính là tổn thất lớn.

Lý Hạo cũng không nói gì thêm, đám người quyết định, sáng sớm ngày mai rời đi, cũng không cần cố ý che giấu làm gì.

Thuận tiện chờ Hắc Báo luôn.

. . .

Hội nghị chấm dứt, Lý Hạo tìm tới Lưu Long.

Từng chiếc từng chiếc nhẫn trữ vật, đều giao cho Lưu Long, Lưu Long còn kinh hoàng hơn cả Lý Hạo lúc trước, lúc này, cả tròng mắt cũng sắp rớt ra ngoài!

Cái gì khiên che không, dây xích khoá không, con thoi đào đất, phi thuyền không chiến, tàu tuần dương hải chiến. . .

Y ngu người luôn!

Lý Hạo, đi một chuyến Chiến Thiên thành, thế mà mò được nhiều bảo bối như vậy!

Thật không thể nào hiểu nổi!

Mà Lý Hạo cũng không nhiều lời, giao cho y một bộ ngân khải: "Giờ ngươi thăng chức đoàn trường, ngân khải có hiệu quả liên hệ ngàn vị Hắc Khải, có ngân khải, thuận tiện truyền tin hơn, lực phòng ngự cũng sẽ tăng cường."

Lưu Long khá vui, phải biết, trước đó y cũng chỉ là Hắc Khải thôi.

Trước mắt, bên phe Lý Hạo, cũng chỉ có hai vị đồng khải, một là Hồng Nhất Đường, hai là Nam Quyền.

Lực phòng ngự của ngân khải mạnh rất nhiều không nói, mấu chốt là có thể tùy ý liên hệ với Hắc Khải cùng đồng khải thuộc quyền quản lý của mình, cứ như vậy, sẽ không xuất hiện tình huống làm hỏng thời cơ chiến đấu.

"Chúng ta giờ xem như sư đoàn tân biên 12, ngươi đảm nhiệm đoàn trưởng đoàn thứ nhất!"

Lý Hạo cười nói: "Những biên chế này, bí mật dùng là được, ở bề ngoài vẫn là biên chế cũ, mặt khác, ta giao cho ngươi 20 bộ đồng khải, ngươi dựa theo nhu cầu, tiến hành phân phối!"

Lưu Long vội gật đầu!

Giờ phút này, y cực kỳ vui vẻ.

Lý Hạo lại nói: "Lão đại gần đây phải cố gắng tu luyện, nếu không thì. . . mặc dù quân trận cường đại, nhưng sẽ có lúc bị tụt hậu."

Có quân trận tại, cộng thêm lần này lại mò được rất nhiều đồ tốt, sức chiến đấu của Liệp Ma quân sẽ tăng lên một mảng lớn, nhưng là đoàn trưởng, thực lực cá nhân vẫn quá kém.

Lưu Long nghiêm túc gật đầu, y cũng biết, thực lực của mình quá kém.

Nếu không phải từ Ngân thành đã theo Lý Hạo, thực lực này của y hiện giờ căn bản không có đứng.

. . .

Lưu Long đi, Lý Hạo suy nghĩ, 9 bộ ngân khải còn lại phân chia như thế nào?

Lực phòng ngự của Ngân khải, hữu dụng với tất cả phía dưới Tuyệt Đỉnh.

Đây là thứ nhất.

Thứ hai, có thân phận ngân khải, có đôi khi vẫn có trợ giúp rất lớn, hơn nữa có thể liên hệ với Hắc Khải khác bất cứ lúc nào, bằng không, không làm được đến mức này.

Hơn nữa, tiến vào di tích, chỉ cần là thành trì chính quy, còn nhận thức tân võ, ngân khải đều hữu dụng.

Nghĩ đến đây, Lý Hạo cũng không vội.

Bên thành Siêu Năng, giờ có lẽ cần làm nhiều chuẩn bị hơn, để tránh cạm bẫy.

Mặc dù lần này người đi đều rất mạnh, nhưng nếu xuất hiện một vị Tuyệt Đỉnh, hoặc là Bất Hủ. . . đó sẽ là phiền phức ngập trời.

Tiểu thụ không thể mang đi. . . vậy. . . mang thứ gì khác?

Ví dụ như. . . khôi lỗi?

Lý Hạo nghĩ đến điều này, khôi lỗi của đại học võ khoa Viên Bình, cũng không yếu.

Ngoại trừ Hắc Khải, những khôi lỗi kia đều rất mạnh.

Khôi lỗi đã không còn bản nguyên, hơn nữa thân thể cũng chế tạo từ một loại kim loại, sẽ xuất hiện tình huống xé rách hư không sao?

Cho dù có. . . cũng không có gì lớn.

Ngũ hành lĩnh vực của mình, cũng có thể giúp bọn hắn vững chắc không gian gần đó.

Suy nghĩ lóe lên, Lý Hạo không khống chế nổi.

An toàn càng quan trọng hơn!

Đề phòng vạn nhất!

. . .

Đại học võ khoa Viên Bình.

Hắc Khải nổi giận!

Lại tới!

Lý Hạo đã một tuần lễ không đến, y cứ tưởng đối phương đã yên tĩnh, kết quả lại tới.

Mà Lý Hạo mới xuất hiện, oanh!

Hư không dường như cũng nứt ra, một con mèo máy, bỗng nhiên vồ vuốt mèo đánh về phía hắn.

Lý Hạo giật nảy mình, vội vàng độn không.

Trong nháy mắt biến mất.

Mà Mèo máy kia, cũng trong nháy mắt biến mất, ầm vang, cứ như phá vỡ hư không, Lý Hạo lại lóe lên, lại biến mất.

Trong chớp mắt, trong nháy mắt hiện ra ở sau lưng Hắc Khải.

Hắc Khải có chút ngạc nhiên, nhìn về phía Lý Hạo.

"Đủ rồi!"

Lão quát, Mèo máy dừng tay, lại có chút không cam tâm: "Hắn sờ ta!"

". . ."

Đằng sau, Lý Hạo có chút im lặng, nhớ lại lần trước trước khi đi, có sờ soạng Mèo máy này, chỉ vì thấy ngoại hình của đối phương đáng yêu thôi, giống y như mèo hoạt hình.

Nào biết được, người ta còn nhớ đâu.

Hơn nữa, thực lực rất mạnh.

Không có võ đạo chiến pháp gì cả, chỉ đơn thuần lực lượng.

Lực lượng của khôi lỗi!

Hắc Khải cạn lời, rất lâu sau mới nói: "Người ta sờ một chút cục sắt thôi, đây cũng không phải thân thể của ngươi."

". . ."

Mèo máy ngậm miệng, lời này quá đâm tâm, trong nháy mắt trở lại cổng trường học, không nhúc nhích, cùng mấy mèo máy khôi lỗi khác, cùng làm cột cửa.

Lý Hạo lau lau mồ hôi không tồn tại, sợ hãi khi nhớ lại, nhìn thoáng qua Hắc Khải, truyền âm nói: "Tiền bối, đây không phải là nữ võ giả năm đó sao?"

". . ."

Ngươi cũng biết sao!

Hắc Khải cũng cạn lời: "Ngươi thấy thế nào? Không có việc gì đừng sờ mó lung tung!"

Lúc người ta chết, cũng không lớn lắm.

Nhiều năm như vậy luôn yên lặng, ngủ say, tính cách khác mấy so với năm đó, ngươi sờ đầu của một cô gái mới 20 tuổi, có thể không đánh ngươi sao?

"Có việc?"