Lừa dối được cây dừa, tâm trạng của Lý Hạo khá tốt.
Phiền phức trước đó do Phong Vân các gây ra, giờ cũng đã tiêu tan rất nhiều.
Sau đó một ngày, Lý Hạo không ngừng sắp xếp người đi khắp nơi, thứ nhìn thấy ở Thiên Tinh thành chính là từng mệnh lệnh được phát ra từ phủ Đô đốc Thiên Tinh.
Các tỉnh Trung bộ, nhanh chóng nhận được mệnh lệnh của phủ Đô đốc Thiên Tinh.
Nghiêm tra Phong Vân các!
Chỉ cần ai bị nghi ngờ là người của Phong Vân các, đều giải về Thiên Tinh thành, một khi kiểm chứng là thực, giải thưởng chính là 10 giọt nước suối sinh mệnh!
Người của Phong Vân các chỉ cần tự thú, chuyện cũ sẽ được bỏ qua, nếu cung cấp tin tức quan trọng, sẽ thưởng từ 10 cho đến 100 giọt nước suối sinh mệnh.
Người có thể bắt được thủ lĩnh của Phong Vân các, sẽ được thưởng 500 giọt nước suối sinh mệnh.
Lệnh này vừa đưa ra, các thế lực lớn đều hít sâu một hơi.
Điên rồi sao!
Phong Vân các không đi trêu chọc ai, mà lại đi trêu chọc Lý Hạo, thú thực bọn hắn cũng có chút động lòng, 500 giọt đấy!
Nếu dùng Thần Năng Thạch quy đổi, bọn hắn phải chuẩn bị đến mấy vạn Thần Năng Thạch mới được.
Đương nhiên, mọi người cũng không phải là ngốc, phần thưởng này cũng không dễ lấy.
Mặc dù biết là không dễ lấy, song lúc này tại đại địa Trung bộ, một vài tán tu, một số Thiên Quyến Thần Sư, một số bá chủ địa phương, cũng nhanh chóng truy tìm, dù không bắt được thủ lĩnh, bắt được một tên thám tử, cũng đã được thưởng 10 giọt nước suối sinh mệnh, cũng không phải số lượng nhỏ.
Đương nhiên, phủ Đô đốc Thiên Tinh đã nói rõ, phải có chứng cớ rõ ràng, nếu dám cả gan giả mạo, không chỉ đương sự gặp xui xẻo, còn liên lụy rất nhiều người.
Mấy năm nay, vì 10 giọt nước suối sinh mệnh, người không cần mạng nhiều lắm.
Ngươi cho cả nhà người ta 1 vạn Thần Năng Thạch, người ta sẽ đồng ý bán mạng cho ngươi, hoặc là vì người nhà, hoặc vì những thứ khác, mạo nhận người của Phong Vân các, cho dù biết chắc chắn phải chết, cũng có người dám làm, chỉ xem cái giá có đủ cao hay không.
…
Tuần Kiểm Ti.
Trần Diệu cứ nhìn mãi văn kiện của phủ Đô đốc Thiên Tinh, đối phương công khai tuyên bố, cũng không phải là bí mật gì.
Trần Diệu nhìn một hồi, cũng là thở ra một hơi: “Con mẹ nó chịu chi thật!”
Nói thực, người bình thường thật không trả nổi cái giá này.
Nhưng nghĩ lại, Lý Hạo lấy 3000 khối đổi một giọt, ông cũng có chút ngứa gan, vị yêu thực kia của nhà mình cho giá cũng không tính quá cao, 5 vạn, có vị ra giá cao hơn, sẽ thu 6 vạn.
Như vậy đã đắt gấp mấy chục lần Lý Hạo người ta!
Nói gì thế?
Lý Hạo người ta bỏ 10 vạn Thần Năng Thạch có thể đổi được hơn 30 giọt, ngươi mới đổi được 2 giọt, có thể so sánh sao?
Nghĩ đến đây, Trần Diệu đi về phía hậu viện, lần này lão phụ thân không đọc sách, mà đang chơi với một đứa bé mới một hai tuổi đang ở trong lòng.
Trần Diệu trợn trắng mắt!
Thật chịu không nổi người này.
Đây là muội muội ta, cũng không biết là muội muội thứ bao nhiêu nữa, tuổi tác của ta đặt ở bên ngoài, một đứa cháu gái cũng lớn hơn muội muội này, thật hết nói nỗi nhân tình thế thái.
Lão nhân gia dường như biết rõ tâm tư của ông, thản nhiên nói: “Nhìn cái gì vậy, thời kỳ cổ văn minh, cường giả sống thọ nhiều năm, hơi một tí là ngàn tuổi vạn tuổi sinh con, nếu ngươi đặt vào thời đại kia, không phải sớm đã buồn nôn chết sao?”
Lý lẽ cũng chính là cái lý lẽ đó, nhưng người ta sống thọ, ngươi có thể sống ngàn tuổi vạn tuổi hay sao?
Ông cũng lười nói nhiều, nhìn về nơi sâu trong hậu viện: “Vị kia của nhà chúng ta, người nói chuyện với nó ra sao rồi?”
Từ khi Lý Hạo nói việc này, ông luôn cảm thấy khó chịu.
Đúng là quá đắt rồi!
“Nói rồi.”
Lão nhân thản nhiên nói: “Nó nói rồi… một đồng cũng không bớt!”
Trong mắt của Trần Diệu lóe lên một tia hung quang, rất nhanh bình tĩnh trở lại, thầm mắng, trước kia không biết đám khốn nạn các ngươi biết lời như vậy, mọi người đều xấp xỉ nhau, lúc trước 10 vạn khối một giọt cũng bình thường.
Sau này người ta hơi giảm giá một chút, mọi người cũng rất vui mừng.
Nhưng đợi đến lúc biết giá trao đổi của Lý Hạo… vậy thì không vui chút nào, lòng muốn giết người cũng đã nổi lên.
“Nó chỉ là thấy lợi trước mắt!”
Trần Diệu nghiến răng nghiến lợi truyền âm nói: “Thu ít một chút, chúng ta bồi dưỡng càng nhiều cường giả, mở rộng thế lực, tranh thủ càng nhiều cơ hội và chỗ tốt, chỗ tốt cung cấp cho nó càng nhiều hơn, nó không hiểu cái đạo lý này hay sao?”
Lão Ti trưởng nhìn thằng con, thản nhiên tự đắc: “Bây giờ, một giọt kiếm lời 4 vạn 7, nếu là dựa theo thu nhuận của mỗi 1 vạn, một giọt kiếm lời 7 ngàn, 7 giọt kiếm lời bằng một giọt trước kia thôi, nước suối sinh mệnh mà ngươi cần, có thể mở rộng gấp 7 lần hiện giờ sao?”
Nếu như không thể, tại sao đối phương không thu nhiều một chút.
Gấp 7 lần… đương nhiên có thể, nhiều hơn nữa mọi người đều muốn, nhưng nghĩ kĩ lại, di tích có thể đào bới thì đã đào, những cái không thể đào bới cũng không thể nào đào bới, bây giờ các phương đều rất kiêng kỵ mỏ lớn Thiên Tinh, không dám tùy tiện động vào.
Cho nên tổng lượng Thần Năng Thạch thực ra cũng chỉ có vậy, đến cuối cùng, phần lớn còn phải rơi vào trong tay người ta.
Vậy tại sao phải cung cấp thêm nhiều giọt nước suối sinh mệnh cho ngươi chứ?
Tự mình hấp thu nhiều hơn không tốt hơn sao?