Đối phương có năng lực ẩn giấu rất mạnh, nhưng dưới con mắt khám phá hư ảo của Lý Hạo, cái gì cũng ngăn không được hắn dò xét.
Nam nhân có chút tuyệt vọng.
Quá nhanh!
Thật!
Ban ngày Phong Vân các mới xuất hiện, ban đêm gã liền bị bắt, còn bị bắt ngay tại Nam Nhạc hành tỉnh, mọi chuyện đến quá nhanh quá nguy hiểm, năng lực ẩn núp mà gã vẫn luôn kiêu ngạo, nay không đưa đến chút tác dụng nào.
Nam nhân có chút tuyệt vọng: "Đô đốc, không liên quan gì với ta. . . ta chỉ. . . chỉ lấy tiền làm việc, đối phương cho ta một chút tài nguyên tu luyện, ta phụ trách cung cấp che chở cho bọn họ, ta cũng không tham dự bất cứ chuyện gì. . ."
"Nói như vậy, ngươi thừa nhận ngươi là thành viên của Phong Vân các?"
Nam giới tái mặt ấp úng: "Không phải. . . ta. . . ta chỉ là một trong. . . một trong đối tượng hợp tác của bọn họ. . ."
"Ngươi rất ngu! Bọn chúng cũng rất ngu!"
Lý Hạo nhíu mày: "Loại giấy này chỉ có Nam Nhạc mới có, bọn chúng lại dám trực tiếp tạo Thần Sư bảng tại Nam Nhạc, ngươi cũng thế! Lại dám có can gan in ấn! Tại Thiên Tinh vương triều, trong vòng một năm, số lượng sách chỉ trên 100,000 sách. . . ngươi biết nghĩa là gì không?"
Nam nhân đau thương, ai sẽ để ý chuyện này chứ?
Xem như cường giả, đối với mấy chuyện này. . . thật ra không hiểu mấy, bọn hắn lại không thiếu, ai sẽ đi phân biệt giấy ở đâu ra, ai sẽ suy nghĩ, chỉ là tạo mấy ngàn bản sách mà thôi. . . đâu nhiều.
Vả lại, một khi Thần Sư bảng truyền bá ra ngoài, trên thị trường sẽ nhanh chóng có người sao chép.
Nhanh như điện xẹt có thêm rất nhiều, mấy ngàn bản tung ra, ai còn chú ý nữa.
Y xem thường năng lực của Cửu Ti, cũng xem thường năng lực của Lý Hạo.
Nam nhân đau thương cười thảm: "Đô đốc, ta. . . thật chỉ lấy tiền làm việc, tội không đáng chết, đô đốc. . . cho ta cơ hội lấy công chuộc tội. . ."
"Thần Thông vẫn chỉ lấy tiền làm việc sao?"
Lý Hạo cười lạnh: "Thật coi ta ngốc sao? Đương nhiên, nếu ngươi có thể cung cấp một số tin tức quan trọng, ta có thể không giết ngươi!"
Vừa ra tay lập tức tóm được một con cá lớn, Lý Hạo khá vui.
Còn về đánh rắn động cỏ. . . sợ cái gì?
Đối phương thật có thực lực đối phó mình, đã sớm ra tay rồi, đối phương dám hiện thân sao?
Thăm dò nội tình của đối phương trước, có rất nhiều biện pháp thu thập.
Bọn chúng chỉ là lũ chuột trốn trong bóng tối, càng hoang mang, sợ hãi thì càng dễ phạm sai lầm, ta xem bọn chúng ba ngày sau, làm sao ra Thần Sư bảng?
Dùng tay viết sao?
Dù trốn ở trong di tích, trong di tích cũng có máy in, nhưng hiện nay di tích gần như đều trong yên lặng, đối phương hiển nhiên không vận dụng được, nếu không cũng sẽ không tìm người hỗ trợ ở bên ngoài.
Lý Hạo để bọn chúng viết tay đi!
3 ngày sau muốn truyền bá Thần Sư bảng ra, cứ viết mấy ngàn mấy chục ngàn bảng đê!
Nam nhân đầy đau thương.
Thật, đến quá nhanh.
Trong lòng vừa tuyệt vọng lại uể oải, đám ngu ngốc Phong Vân các kia, nhất định phải trêu chọc vị này, vẫn chưa tới một ngày, người ta đã trực tiếp đánh tới.
Thở dài thườn thượt, gật đầu: "Đô đốc, ta khai hết mọi thứ ta biết, còn xin đô đốc tha ta một mạng!"
Lý Hạo cười: "Vậy mới ngoan, khai đê!"
Y thở dài nói: "Phong Vân các thật ra mới xuất hiện vào 2 năm trước, 2 năm trước, ta là tu sĩ Tam Dương, lúc ấy chủ quản những ngành nghề không được coi trọng trong Nam Nhạc gồm giáo dục, khoa học công nghệ, kỹ thuật mới khai phát."
"2 năm trước, một vị thương nhân rất lớn tìm tới ta, hi vọng ta có thể cho phép bọn hắn in ấn một số sổ tay tuyên truyền. . . Đại nhân cũng biết, vương triều quản lý khống chế mấy thứ này hết sức nghiêm ngặt, lúc ấy ta cũng không nghĩ nhiều, đối phương đưa cho ta tới 10 viên Thần Năng Thạch. . ."
Lúc kia, 10 viên thật rất nhiều, hết sức trân quý.
Lý Hạo cười lạnh: "Sổ tay tuyên truyền, 10 viên Thần Năng thạch, ngươi cũng dám thu?"
Nam nhân nghẹn họng.
Người bình thường đều biết trong đó có vấn đề, nhưng khi đó ý nghĩ của y là cho dù in ấn cấm thư, lại đã làm sao?
Bây giờ vương triều có quá nhiều cấm thư, khoa học kỹ thuật, dân sinh, giáo dục. . . đều coi như cấm thư.
Nhắm một mắt mở một mắt, liền có một khoản thu nhập lớn.
10 viên Thần Năng thạch đó!
Kết quả, liền có Thần Sư bảng lần thứ nhất xuất hiện.
Đợi đến y biết, đã muộn, Thần Sư bảng đã truyền bá ra, là nhân viên quan trọng trong hành tỉnh, y biết in ấn vật như vậy, cần lực lượng, cần thực lực, không phải ai cũng có thể tùy tiện đưa ra bảng.
"Nhưng khi đó trễ. . . đối phương cho ta chỗ tốt, còn dùng võ lực mạnh mẽ uy hiếp ta. . . khi đó. . . đối phương có cường giả cấp độ Húc Quang xuất hiện."
Nam giới bất đắc dĩ nói: "Sau đó. . . sau đó bọn hắn cho ta 1 giọt nước suối sinh mệnh, lại thuyết phục ta, ta bồng bột. . . đáp ứng."
Lý Hạo cười: "Bình thường."
Đầu năm nay, có rất nhiều kẻ cấu kết tam đại tổ chức, tam đại tổ chức vẫn là tổ chức tà năng do quan phương định nghĩa đấy.
Chỉ là cấu kết một thế lực không biết tên, cho chỗ tốt nhiều như vậy, đừng nói y là phó thự trường, dù là Nam Nhạc Tổng đốc, cũng chưa hẳn có thể chịu được món hời này.
"Kẻ giao dịch với ngươi, bây giờ vẫn còn chứ?"
Nam giới lắc đầu: "Hắn chỉ xuất hiện 3 lần, sau đó liền biến mất, đều là ta phụ trách! Đến hậu kỳ, mỗi một lần đều là một vài kẻ yếu xuất hiện, cho ta một phần nguyên bản, để cho ta in ấn theo đó, sau đó truyền bá ra ngoài là được, thật ra chuyện mà ta phụ trách rất đơn giản, thu hoạch lại rất lớn. . ."
Lý Hạo khẽ gật đầu, cười: "Vậy lần này. . . Thần Sư bảng của đối phương đã tới chưa? Đã nói là 3 ngày sau tuyên bố, in ấn cũng cần thời gian."
Mặc dù một ngày là có thể in xong, có thể tuyên bố, nhưng cũng phải chuẩn bị trước chứ nhỉ?
Nam nhân có chút chần chờ đáp: "Còn chưa tới. . . nếu. . . nếu thật sự như trước đó nói, chắc có lẽ tối nay sẽ cho ta nguyên bản. . . nhưng giờ. . ."
Bây giờ ta bị bắt, đánh rắn động cỏ, đối phương còn sẽ tới sao?
Mặc dù bọn Lý Hạo nhanh chóng đuổi tới, lập tức phong tỏa nơi này.
Thế nhưng không có nghĩa là tin tức không truyền ra ngoài.
Lý Hạo cười: "Không sao, không quan trọng! Bọn hắn không cho, ta cho ngươi! Ta cho ngươi một bảng danh sách. . . ngươi cho ta in ấn mấy chục ngàn bảng, truyền bá ra ngoài!"
". . ."
Nam nhân ngây ngẩn cả người, cái quái gì đây?