Lý Hạo tiếp tục nói: “Thứ ba, thành lập học viện võ đạo Thiên Tinh, Địa Phúc Kiếm Hồng Nhất Đường làm viện trưởng học viện!”
“Thứ tư, thành lập Hành Chính thự phủ Đô đốc Thiên Tinh, Chu Xuyên làm thự trưởng Hành Chính thự!”
“Thứ năm, tái cấu trúc Liệp Ma quân, Lưu Long đảm nhiệm chức thống soái Liệp Ma quân!”
Lý Hạo thản nhiên nói: “Đây là hệ thống cơ quan tiếp xuống của phủ Đô đốc, phủ Đô đốc bốn phương, phụ trách sự tình của siêu năng bốn phương. Hành Chính thự phụ trách việc lập ra luật pháp thiên hạ, toàn bộ công tác dân sự giao cho Hành Chính thự phụ trách!”
“Tuần Dạ Nhân sẽ được chia thành năm bộ phận, tổng bộ là nơi cư trú của thủ đô đốc tứ phương!”
“Học viện võ đạo Thiên Tinh... Truyền bá võ đạo, thu nạp dân thường, để cho dân thường cũng có cơ hội học võ!”
Lý Hạo cười nói: “Chư vị cảm thấy, ta sắp xếp như thế nào? Lý mỗ còn trẻ, không hiểu những thứ này... Chỉ có thể tùy ý phân chia trách nhiệm một chút, chư vị có cao kiến gì không?”
Đám người vẫn đang nhai và tiêu hóa những tin tức này.
Ngay lúc này, An Quốc công cười: “Lý đô đốc sắp xếp nội bộ, tự nhiên không ai nghi ngờ điều gì, chỉ là... Lý đô đốc, ta có một vấn đề nhỏ...”
“Cứ nói đi!”
“Dương Sơn này...”
Gã cười cười: “Ngày xưa là cung phụng của phủ Quốc công ta, trộm cắp trọng bảo trong phủ rồi trốn đi cho tới giờ. Ngày đó hắn chạy còn giết mấy người, Đô đốc nói, quy định pháp luật nghiêm khắc. Dương Sơn này giết người cướp của, nay lại là không giấu diếm nữa, trở thành Đô đốc phương Tây trực thuộc phủ Đô đốc... Ta không biết Lý đô đốc có bị mê hoặc hay không, Dương Sơn... Một tội nhân, có tư cách gì thay mặt phủ Đô đốc chấp pháp?”
Lý Hạo nhìn về phía Dương Sơn, Dương Sơn khom người: “Bẩm Đô đốc, lúc trước Dương Sơn chạy trốn là bởi vì An Quốc công cấu kết với hải tặc. Thuộc hạ không muốn thông đồng làm bậy, cho nên đã chém giết thủ lĩnh hải tặc, giết người cấu kết giữa phủ Quốc công và hải tặc. Sau đó bị các cường giả của An Quốc công phủ đuổi giết, không thể không mai danh ẩn tích...”
An Quốc công cười cười: “Cấu kết với hải tặc? Dương Sơn, không có bằng chứng, ngươi lại bịa đặt những điều này? Ngươi có biết, tùy ý vu hãm một vị Quốc công, ta ngược lại không sao, nhưng lại là tổn hại uy danh của phủ Đô đốc. Từ trước đến nay Lý đô đốc lấy pháp là thiên, ngươi lại vô pháp vô thiên, tùy ý vu cáo bề trên, cứ tiếp tục như vậy, chẳng phải thanh danh của phủ Đô đốc bị ngươi làm ô uế hay sao?”
“Ngươi giết người là thật, đoạt bảo là thật, chính ngươi cũng thừa nhận!”
Gã nhìn về phía Lý Hạo: “Lý đô đốc, cho dù không nghiêm khắc xử lý người này, thì cũng không thể bổ nhiệm hắn làm đô đốc phương Tây, nếu không... Ngày khai phủ Đô đốc Thiên Tinh, chỉ sợ sẽ bị người ta chỉ trích!”
Lý Hạo nhìn gã.
An Quốc công.
Tên này, người khác không ai gây chuyện, gã ngược lại là người đầu tiên làm khó dễ. Đương nhiên, người ta cũng có lý lẽ có căn cứ, nói đạo lý rõ ràng. Cường thế trấn áp không phải là không được... Nhưng cứ như vậy, cái gọi là chấp pháp sâm nghiêm của phủ Đô đốc Thiên Tinh liền trở thành trò đùa.
Đây là căn bản!
Căn bản dao động, sẽ mất đi sự tin tưởng của thế giới bên ngoài.
Cho dù An Quốc công thật cấu kết với hải tặc, ngươi có chứng cớ không?
Lý Hạo cười cười, nhìn về phía Dương Sơn: “Dương Sơn, ngươi có chứng cớ gì không? Không có bằng chứng... Ngươi dám vu hãm An Quốc công, không phải là chuyện nhỏ!”
Dứt lời, thản nhiên nói: “Nếu có chứng cớ, ta liền bắt An Quốc công ngay tại chỗ, chặt đầu răn đe, nói cho người trong thiên hạ biết... Cấu kết với hải tặc, giết không tha!”
Lời vừa nói ra, An Quốc công hơi biến sắc, nhưng rất nhanh an tĩnh lại.
Lý Hạo này, vẫn rất cuồng!
Nhưng mà... Ngươi lấy bằng chứng đâu ra?
Mắc cười!
Về phần làm con chim đầu đàn vào lúc này, tự nhiên có chút tính toán của chính mình, đối với người ngoài như vậy là chưa đủ.
Gã biết đám người Lý Hạo khó chơi, nhưng cũng không sợ cái gì.
Dương Sơn trầm giọng nói: “Có! Ta có video của người ở phủ An Quốc công giao tiếp với thủ lĩnh hải tặc...”
An Quốc công khẽ nhíu mày, thản nhiên nói: “Vậy cũng không thể chứng minh cái gì.”
Video?
Thứ này đã bị cấm từ lâu rồi, không nghĩ tới Dương Sơn còn lưu lại một chiêu.
Dương Sơn cũng không để ý, lại nói: “Vợ của ta từng nhậm chức ở phủ Quốc công, quản lý công việc hậu viện, từng thấy thủ lĩnh hải tặc tiến vào phủ Quốc công mật nghị, cũng đã từng ghi lại toàn bộ quá trình...”
An Quốc công nhíu mày, làm sao có thể?
Tần Liên đào tẩu, chỉ là ý định nảy sinh nhất thời, làm sao có thể sớm ghi lại những thứ này.
Dương Sơn này...đang hù ta?
Mà giờ phút này, không ít người đều có chút khẩn trương, cũng không rõ rốt cuộc An Quốc công có ý gì. Khai phủ liền khai phủ, ngươi hảo hảo nghe là được rồi, sao nhất định phải từ phương Tây chạy tới, dính líu một tay, còn làm con chim đầu đàn này. Thật sự cho rằng Lý Hạo không giết ngươi được hay sao?
Lý Hạo cười: “Phải không? Vậy thì công khai chiếu video đi, nếu là sự thật, bất kể An Quốc công ngụy biện như thế nào, hắn là siêu phàm, mặc dù không có chứng cứ trực tiếp, vậy cũng phải bắt được hắn, trước tiên điều tra phủ Quốc công, sau đó tái thẩm!”
Giờ phút này, hắn cũng nhìn về phía An Quốc công, cũng có chút nghi hoặc.
Tám ti cùng Hoàng thất đều không lên tiếng, ngươi một An Quốc công từ phương tây xa xôi tới tìm cớ... Ngươi đang nghĩ gì thế??
Não bị úng nước?
Hay là cảm thấy, con chim đầu đàn này dễ làm, có tiền liền cầm?
Thật khó hiểu mà!
Tuy nhiên, có người nguyện ý tế cờ cho hắn, hắn cũng không để ý.
Về phần có video hay không... Ai biết được.
Trước hù dọa rồi nói sau!
Đúng vậy, Lý Hạo cũng không biết thật hay giả. An Quốc công làm khó dễ, không ai dự liệu được. Tam đại phủ Quốc công, Lý Hạo căn bản không nghĩ tới đối phương tới, cho dù tới rồi, cũng không nghĩ tới là Quốc công tự mình tới.
Mấy người Vũ Quốc công đến, Lý Hạo cũng không biết được mục đích của bọn họ.
Cho nên Dương Sơn nói như vậy... Lý Hạo cũng không rõ ràng lắm, là thật, hay là Dương Sơn muốn hù dọa đối phương một chút. Kỹ thuật ghi hình đã sớm bị Hoàng thất với Cửu Ti cấm, trùng hợp như vậy, ngươi còn mang theo?
Lý Hạo cảm thấy là giả!