Ngày cuối cùng của tháng 11.
Phủ Đô đốc Thiên Tinh trên đại lộ Cửu Ti có chút ồn ào.
Hôm nay, khai phủ!
Sáng sớm, trên phố liên tục có người qua lại, ngày thường ít người đến, hôm nay lại quá đông đúc.
Chúc mừng cũng có, tìm hiểu tình huống cũng có, hay là cái khác... Đối với nhiều người, đến một lần không mất gì cả, nhưng nếu ngươi không đến thì có lẽ sẽ bị ghim.
Không chỉ Thiên Tinh thành, bốn phương tám hướng, một số bá chủ hành tỉnh, thế lực địa phương, thậm chí còn có bảy đại thần sơn, bao gồm cả thành siêu năng, lần này đều phái người đến.
Ba tổ chức lớn, cũng là ngoài sáng hoặc trong tối, có người tiềm ẩn đi tới.
Trên đường phố rộng lớn, nha môn bốn phía, hôm nay cũng đều mở rộng cửa chính. Trước đây Lý Hạo nhập cư, có người đóng cửa. Nhưng chỉ qua hai ngày, tất cả nha môn trên đại lộ Hình Pháp Ti đều mở cửa.
Không sợ chết, muốn giống như vị tướng quân Thiên Phạt kia, thì ngươi cứ tiếp tục đóng cửa thử xem.
Ngựa xe như nước.
Ồn ào nhộn nhịp không dứt.
Cuối đường, Hình Pháp Ti hoành tráng đã thay biển, mấy chữ lớn ‘phủ Đô đốc Thiên Tinh’ lấp lánh ánh sáng.
Hai bên đường, Liệp Ma quân và Tuần Dạ Nhân đan xen tuần phòng.
Đối với Tuần Dạ Nhân, sau ngày hôm nay... Họ không còn là Tuần Dạ Nhân của Tuần Kiểm Ti nữa, mà là Tuần Dạ Nhân của phủ Đô đốc Thiên Tinh, có người vui vẻ, có người phiền não, cũng có người chán ghét.
Nhưng mà... Có thay đổi được gì đâu?
Không thể cải biến được gì cả.
......
Trên phố dài.
Giờ phút này, có người nhìn về phía cuối, cảm khái một tiếng: “Không nghĩ tới, chỉ mới đến Thiên Tinh thành hơn một tháng, đã đánh một ti trong Cửu Ti, bức tám ti khác không dám phản kích, quả thật có chút tác phong hào hiệp!”
“Hào hiệp? Lão sư Viên Thạc của hắn tới cũng vô dụng, lão có bản lĩnh này ư?”
“Nói vậy cũng đúng!”
Trên phố, một vài lão nhân cười ha ha, nói tới Viên Thạc, cũng cười ha hả không ngừng.
Viên Thạc, lãnh đạo của năm đó.
Thanh danh Ngũ Cầm lão ma chấn nhiếp toàn bộ võ lâm. Mà bây giờ...cũng kết thúc. Ngược lại đồ đệ của lão, bây giờ xem như hoàn toàn dương danh lập vạn, vạn người đều biết.
Mấy vị lão nhân nhìn xung quanh một chút, nhìn những võ sư Liệp Ma quân.
Khẽ gật đầu: “Tinh khí thần tràn trề, đám người này thật tốt, không hổ là võ sư Ngân Nguyệt!”
“Không tính là võ sư Ngân Nguyệt!”
Cũng có lão nhân lắc đầu: “Vào quan gia, ăn cơm quan gia. Ma Kiếm kia cũng không phải mở võ quán, người ta là mở phủ Đô đốc, chấp chưởng hình pháp của thiên hạ. Những người này...nếu ở năm đó, tất cả đều là chó săn...”
“Suy nghĩ cũ!”
“Lão ngoan cố!”
“Ta cứ nói như vậy... Các ngươi mắng cái gì mà mắng?”
Mấy vị lão nhân ngươi một lời ta một câu, có vẻ rất tiêu sái.
Rất nhanh, có người nhìn thấy cái gì, nhìn về phía một nơi nào đó, mấy lão nhân cũng nhìn tới, một lát sau đó, có người cười lạnh: “Trần Trung Thiên, lão nhân này thật sự còn sống!”
Cách đó không xa.
Lão ti trưởng Tuần Kiểm Ti cùng con trai từ từ đi về phía này.
Cũng thấy mấy người, nhận ra một vài người, cười cười, lướt qua nhẹ như mây gió.
Bên cạnh, Trần Diệu cũng nhìn sang, hơi nhíu mày: “Võ sư?”
Một đám võ sư!
Cảm giác... Không yếu.
Lão ti trưởng ung dung cười nói: “Là võ sư, lão võ sư thế hệ trước của Ngân Nguyệt, sống lâu, không nhỏ hơn ta mấy tuổi, không nghĩ tới vẫn còn sống. 20 năm trước, siêu năng quật khởi, những kẻ này muốn giết vào Thiên Tinh thành, nhưng bị Cửu Ti với Hoàng thất liên thủ đánh tan, chết không ít người.”
Trần Diệu suy nghĩ một chút rồi, gật đầu, cái này lão còn nhớ rõ.
Nhưng...lão không tham gia.
Khi đó lão còn yếu, một số cường giả thế hệ trước đều tham dự vào trong đó. Song phương đại chiến ở khu vực Thiên Tinh hải, hình như là vì nhóm lão võ sư Ngân Nguyệt muốn cướp lấy cái gì đó, dù sao khi đó lão cũng lười quản.
Không nghĩ tới, nhiều năm sau, những người này lại rời núi.
“Họ đến đây làm gì?”
Trần Diệu có chút nghi hoặc: “Giai đoạn hiện tại, bọn họ tới cũng không có quá nhiều tác dụng, muốn hỗn cùng Lý Hạo kiếm chút chỗ tốt chăng?”
“......”
Lão ti trưởng bật cười, lời này.
“Người ta đến chúc mừng không được ư? Lại nói, những lão gia hỏa này, nếu không phải bọn Lý Hạo giải quyết cường địch trước thời hạn, hôm nay... Có khi ngươi còn có thể nhìn thấy đám lão gia hỏa này chiến với Cửu Ti rồi!”
Nếu không được giải quyết trước thời hạn, hôm nay, chắc chắn những người này sẽ tham chiến.
Đám võ sư thế hệ trước này, có người cũng không kém.
Trần Diệu không nói gì nữa.
Hôm nay, xác suất lớn là bình an vô sự. Cửu Ti sẽ không gây rối, Hoàng thất cũng sẽ không. Ở Thiên Tinh thành, ai sẽ gây rắc rối vào lúc này?
Chỉ có bị ngu mới làm vậy.
......
Giờ khắc này, phủ Đô đốc Thiên Tinh cũng là mở rộng cửa chính.
Sau cánh cửa, một bãi đất trống được bố trí thành hội trường, náo nhiệt vô cùng.
Bốn phía, Liệp Ma quân san sát, trong náo nhiệt cũng có thêm vài phần vui mừng.
Không có rượu và thức ăn, chỉ có một chiếc ghế. Phía trước, một ít ghế được trang bị một hàng bàn, đặt ít trà và đồ ăn nhẹ. Đây là chỗ mà những người có quyền của các thế lực lớn mới có tư cách ngồi.
Ở trên, có bảng tên.
Tám ti, Hoàng thất, bảy đại thần sơn, thành siêu năng, ba tổ chức lớn.
20 ghế!
Nhìn thấy cảnh này, không ít người âm thầm hít vào, thật kiêu ngạo. Bảng tên của ba tổ chức lớn đều bày ra, đây là đánh thẳng mặt ba tổ chức lớn, hay là nói, thật sự để cho bọn họ tham gia?
Đằng sau 20 nhà này là tên của một số hành tỉnh, ngoài ra còn có một số tổ chức siêu năng địa phương nổi tiếng bây giờ. Từng chiếc ghế được đặt song song, có chút keo kiệt, nhưng chỉ cần nhìn vào những bảng tên, cũng làm cho mọi người sợ hãi.
Lý Hạo bày ra tư thế này...là muốn làm gì vậy??
Không đến, ngươi cũng ghi lại?
Còn nữa, hai vị sơn chủ của Phù Đồ sơn và Thiên Bằng sơn đều đã chết, người ta sẽ tới đây sao?
Đúng là hai thế lực lớn còn có cường giả khác.
Nhưng bây giờ người ta bế quan còn không kịp, tới chúc mừng ngươi để làm gì?
Phía trước là một hàng ghế dài, phía dưới đối mặt với nó là bàn chủ tịch.
Bây giờ cũng được xếp lên từng cái tên.
Khi bọn Trần Diệu đến, xem như là người đầu tiên trong tám ti đến. Ngay sau đó, người của Tài Chính Ti và Nội Vụ Ti cũng liền tới.
Tới còn không phải người bình thường, mà đều là ti trưởng.
Lão ti trưởng không tới, Mộ Hải cùng Lưu Vân Thanh tự mình tới.
Điều này làm cho một số người tới sớm đều âm thầm kinh hãi. Ba vị ti trưởng đều tự mình tới, thật là phô trương, Cửu Ti cũng thật sự nể mặt. Lý Hạo giết bao nhiêu cường giả của Cửu Ti, một người tới chúc mừng đã coi như là nể mặt rồi, bây giờ ti trưởng tự mình tới đây... Sẽ không phải lại bộc phát đại chiến chứ?
Thoáng cái, có người hoảng hốt.