TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1556: Hợp tác thăm dò (6)

Bát Đại Gia thủ hộ Tinh Môn, trấn giữ thông đạo, có lẽ... Có thể dọc theo Tinh Môn, tìm được Cổ Nhân vương bọn họ... Tất nhiên tại trong mắt mọi người, Cổ Nhân vương bọn họ đã chết từ lâu, nền văn minh cổ đại đã hoàn toàn bị phá hủy.

Nhưng mặc kệ như thế nào... Đó là con đường dẫn đến tầng thứ cao hơn.

Vì vậy, Ngân Nguyệt luôn luôn là nơi những người này phải tranh giành.

Lý Hạo khẽ gật đầu: “Sau đó thì sao?”

“Tiếp đó?”

Trần Diệu có chút im lặng, đành phải nói lại càng dễ hiểu hơn: “Cho nên, lần hồi phục thứ hai bắt đầu, thứ nhất xuất hiện không phải là cường giả cổ xưa tại Ngân Nguyệt, mà là một ít yêu thú yêu thực sau lưng Hoàng thất và Cửu Ti. Chúng nó sẽ tiến đánh Ngân Nguyệt trước tiên, cướp lấy di hài cường giả, thôn phệ bản nguyên cường giả, công phá Tinh Môn...”

“Cho nên khi đó, phiền toái của ngươi mới chính thức bắt đầu, phiền toái của Ngân Nguyệt mới chính thức đến!”

“Giai đoạn hiện tại, ngươi thể hiện ra thực lực của ngươi cường đại, cho nên tất cả mọi người đều nhẫn nhịn. Nhưng chẳng qua là cảm thấy, không cần phải liều mạng, chờ một chút nữa là được rồi.”

Ông thăm dò nói: “Vì vậy, lý do tại sao ngươi có thể chống lại các thế lực khác, chính là ở đây. Cùng với thời gian tới lần phục hồi thứ hai không quá dài, nhanh thôi... Kỳ thật Thiên Tinh thành chính là mấu chốt, Cửu Ti cùng Hoàng thất đều biết, lần hồi phục thứ hai có thể có liên quan đến cự quáng bên Thiên Tinh thành...”

Lý Hạo nghe hiểu: “Ý của ti trưởng là, khi đó chính là tử kỳ của ta?”

“Cũng không phải ý tứ này... Nhưng khi đó, kết quả tốt nhất là ngươi chạy trốn trở lại Ngân Nguyệt! Ngân Nguyệt rất mạnh, ta biết, ở đó rất nhiều võ sư, võ sư thế hệ trước cũng có không ít người còn sống... Năm xưa tấn công Thiên Tinh thành, muốn cướp đi một vài di tích, đúng là sau đó chết rất nhiều, nhưng vẫn có một bộ phần còn sống.”

“Nhưng bọn họ... Có thể ngăn trở những tồn tại sống sót vô số năm tháng đó sao?”

Lý Hạo bật cười: “Nghe hiểu rồi! Ti trưởng chính là muốn hỏi, sau lưng ta có ai không? Nói thật... Không có. Ngươi đã nói, cường giả Ngân Nguyệt rất khó hồi phục. Thật đến lúc đó, làm thế nào địch lại yêu thú yêu thực sau lưng các ngươi đây?”

“......”

Trần Diệu có chút mệt mỏi, rốt cuộc ngươi có hiểu được ý của ta hay không?

“Ngươi... Ngươi có thể nhanh chóng bước vào ngũ hệ, hơn nữa ta cảm giác được... Cảm thấy khó khăn! Ta đang suy nghĩ, nếu ngươi có thể bước vào thất hệ trước lần phục hồi thứ hai, vậy thì ngươi sẽ có tư cách. Trước lúc đó tiêu diệt một nhóm địch nhân, đến lúc đó, có lẽ có thể tìm kiếm một vài yêu thực hợp tác... Ví dụ như yêu thực của Hồ gia, cứ như vậy, kỳ thật yêu thực cũng cần chúng ta hỗ trợ, lợi dụng lẫn nhau mà thôi...”

“Không, chờ đã!”

Lý Hạo cắt ngang ông ta: “Sau khi yêu thực hồi phục, sẽ vô cùng cường đại, các ngươi không sợ đối phương diệt các ngươi sao? Vì sao cảm thấy, yêu thực sẽ giúp các ngươi?”

Lấy đâu ra tự tin như vậy?

Trần Diệu cười rộ lên: “Chúng ta dám hợp tác với yêu thực, tự nhiên là có nắm chắc. Ngân Nguyệt đại địa không còn thích hợp bản nguyên đạo nữa, cho nên cho dù yêu thực hồi sinh, cho dù chúng nó thôn phệ cường giả bản nguyên đạo. Cuối cùng, muốn rời khỏi phiến thiên địa này hay là muốn tiếp tục sinh tồn, thì vẫn cần phải dựa vào cường giả hiện đại. Cho nên... Nói chung, chúng ta sẽ ký một thỏa thuận cộng sinh...”

“Ý ngươi là sao?”

“Chính là cộng sinh!”

Trần Diệu một lần nữa giải thích: “Giống như thời kỳ văn minh cổ đại, cũng có những thỏa thuận như vậy, cùng chung sinh mệnh, cùng chung năng lượng, cùng chung đại đạo... Vì vậy, không bên nào có thể làm tổn thương nhau.”

Thỏa thuận cộng sinh?

Trong lòng Lý Hạo khẽ động, thần ý thăm dò nhẫn trữ vật của mình: “Tiểu thụ tiền bối, hiệp định cộng sinh... Ngươi có biết gì không?”

Tiểu thụ có chút rung động, một lát sau tinh thần dao động: “Ngươi... Muốn ký một thỏa thuận cộng sinh với ta?”

“Không, ta chỉ hỏi.”

Lý Hạo cũng im lặng, ngươi sợ cái gì chứ?

Ta sẽ không ký với ngươi đâu!

Dường như tiểu thụ rất sợ hãi, có vẻ như thực sự có.

“Thỏa thuận cộng sinh, là năm xưa nhân tộc và yêu thực muốn hợp tác, nhưng để phòng ngừa đối phương phản bội, cho nên lập ra một loại đạo pháp đặc thù. Song phương ký kết thỏa thuận, cộng sinh lẫn nhau, dựa vào song phương. Nhân tộc có thể đạt được tuổi thọ lâu dài, yêu thực có thể đạt được một số lợi ích của nhân tộc, cùng có lợi.”

“Chỉ là về sau, dần dần bị xóa bỏ.”

“Tại sao?” Lý Hạo có chút tò mò, vì sao lại xóa bỏ?

“Thỏa thuận cộng sinh cũng có một số nhược điểm, ví dụ như một bên muốn chết... Sẽ rất dễ dàng liên lụy đến bên kia. Một bên quá yếu cũng rất dễ dẫn đến bên kia bị liên lụy, giết một kẻ yếu sẽ liên lụy đến một cường giả chết đi.”

Đây cũng đúng!

“Còn có một điểm, ký kết hiệp nghị cộng sinh, nhân tộc chi đạo cùng yêu thực chi đạo sẽ dễ xuất hiện một ít quấy nhiễu... Trên thực tế, giới hạn trên không cao.”

Như vậy sao?

Lý Hạo hỏi: “Thỏa thuận cộng sinh đó, thực sự tồn tại, và cũng hữu hiệu đúng không?”

“Đúng!”

Tiểu thụ mở miệng, bất quá lại nói: “Bất quá nếu ngươi muốn ký kết hiệp nghị cộng sinh với yêu thực, thì phải cẩn thận một chút, để tránh về sau xuất hiện một ít phiền toái. Hiệp nghị cộng sinh cấp thứ nhất chính là chia sẻ một phần bản nguyên, chia sẻ một phần sinh mệnh... Tỷ như phân thân của ta cũng có thể ký kết với ngươi... Nhưng có gì đó không ổn, chết chỉ là phân thân của ta, không phải bản tôn của ta.”

Trong lòng Lý Hạo chấn động, đây coi như là cơ mật rồi?

Tiểu thụ lại nói ra!