TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1550: Quân Liệp Ma (7)

Vào thời khắc này, bên ngoài truyền đến tiếng hò hét của mấy ngàn người.

“Phủ Đô đốc Thiên Tinh, nơi khai phủ là nha môn của Hình Pháp Ti, từ hôm nay, Hình Pháp Ti sẽ bị hủy bỏ, luật pháp của siêu phàm, phàm tục đều do phủ Đô đốc Thiên Tinh tiếp quản, phủ Đô đốc Thiên Tinh, tổng quản luật pháp của thiên hạ!”

“…”

Thiên Tinh vương lạnh lùng nhìn về phía bên kia, khẩu khí thật lớn, dã tâm cũng thật lớn.

Trước đó vẫn chỉ là siêu phàm, hiện nay ngay cả luật pháp của người phàm tục đều bị Lý Hạo nuốt hết, thật là… lòng lang dạ thú!

Giờ phút này, trên khắp đường lớn Cửu Ti, cũng đã có phản ứng.

Có người thở dài, có người ai oán, có người sợ hãi, có người phẫn hận.

Hậu viện của Tuần Kiểm Ti.

Ti trưởng Trần Diệu, đang trầm tư suy nghĩ, lão Ti trưởng ở bên cạnh đọc sách, hồi lâu, Trần Diệu thở dài: “Trước đây cha nói, nếu như hắn có thể ra ngoài… bảo ta dập đầu bái lạy hắn, cha nói nghiêm túc sao?”

Lão Ti trưởng quay đầu nhìn về phía con trai, cười nói: “Tự ngươi quyết định đi!”

Trần Diệu cạn lời.

Ta quyết định cái rắm!

Hình Pháp Ti không còn nữa!

Cửu Ti trong nháy mắt thiếu mất một Ti, giờ phút này tâm trạng của ông rất phức tạp, sự quật khởi của Lý Hạo, nhanh đến nỗi ông không thể tiếp nhận được, trước đó vẫn chỉ là một nhân viên trong Tuần Dạ Nhân dưới trướng của mình.

Trong chớp mắt… muốn mình đến quỳ gối trước cửa hay sao?

Thiên hạ Cửu Ti, chấp chính 80 năm, Trần gia chính là vua một cõi.

Ông cũng là nhân vật giống như hoàng đế.

Hiện tại… bảo ông đi hàng phục Lý Hạo sao?

Ông không cam tâm, cũng không muốn, càng không thoải mái!

Ngày hôm nay, Lý Hạo uy phong vang dội, giết cường địch, đoạt Hình Pháp Ti của Cửu Ti, chống lại Tề Bình Giang, uy hiếp bốn phương, 2000 binh sĩ dưới trướng òn hiệp lực chém giết Thần Thông, diệt quân Thiên Phạt!

Lần này, Lý Hạo xem như có thể triệt để đứng vững.

Ông nhìn về phía phụ thân: “Bọn người Tề Bình Giang rốt cục nghĩ cái gì? Đã đến bước này… còn để mặc Lý Hạo trưởng thành hay sao?”

“Bọn hắn có ý gì sao?”

Lão Ti trưởng cười: “Không ý gì cả, chỉ là … thiên phú của ngươi mạnh hơn, cũng không cách nào đột phá gông cùm xiềng xích, sáu hệ chính là cực hạn, nếu lần khôi phục thứ hai đến, mới là thời điểm quyết định thắng bại! Xem ai tích lũy nhiều hơn, xem thế lực sau lưng ai mạnh hơn, xem ai chuẩn bị đầy đủ hơn… phía sau Lý Hạo, mặc dù có chỗ dựa là Ngân Nguyệt và Chiến Thiên Thành, nhưng… lần khôi phục thứ hai, có lẽ sẽ không khôi phục đến Ngân Nguyệt… ngược lại Ngân Nguyệt là mục tiêu của các phương… ngươi nói, giờ bọn hắn tại sao phải liều mạng với Lý Hạo?”

Trần Diệu nhíu mày: “Chẳng lẽ hắn không sợ thiên phú dị bẩm của Lý Hạo, đột phá gông cùm xiềng xích, trước lần thứ hai khôi phục, trực tiếp thành bảy hệ thậm chí mạnh hơn hay sao…”

Lão Ti trưởng sững sốt một chút, nhìn về phía ông: “Tại sao lại có ý nghĩ như vậy?”

“Cái gì vì sao?”

Trần Diệu nghi hoặc.

Lão Ti trưởng cười: “Ta nói là tất cả mọi người không thể nào đánh vỡ một cái lời nguyền, một cái sự thực cố định, một vấn đề của không gian, một mâu thuẫn không cách nào giải quyết… vì sao ngươi cảm thấy Lý Hạo có thể đánh vỡ được chứ?”

“Vì sao ư?”

Trần Diệu sững sốt, vì sao cái gì?

Ta chỉ cảm thấy Lý Hạo không thể tưởng tượng được, tiến bộ nhanh kinh người, mọi người cảm thấy không thể nào, tại sao hắn lại không thể?

Bố già thế mà lại cảm thấy mình có vấn đề!

Cái quỷ gì vậy?

Chẳng lẽ không nên suy nghĩ như vậy sao?

Ông cau mày nói: “Tất cả đều có thể, huống chi đây là Lý Hạo!”

Lão Ti trưởng cười: “Cho nên… ngươi cho là hắn có thể sáng tạo kỳ tích sao? Đã như vậy… ngươi còn do dự cái gì?”

Ngươi đã cho rằng người khác có thể sáng tạo kỳ tích, đã có ý nghĩ như vậy, đại biểu ngươi đã thua, cảm thấy Lý Hạo rất đáng sợ, ngươi cảm thấy hắn đáng sợ… vậy ngươi còn do dự gì chứ?”

Trần Diệu khẽ giật mình: “Thế nhưng… nhưng nếu hắn chưa thành công, lần khôi phục thứ hai đến, phía sau hắn không có cường giả ủng hộ… lần này, hắn có cướp đoạt được Thần Năng Thạch hay không cũng không rõ lắm, không cách nào khôi phục yêu thực trong Chiến Thiên Thành kia… vậy hắn… lần khôi phục thứ hai, trong nháy mắt đã trở thành bên yếu nhất…”

Lão Ti trưởng cười nói: “Đúng … cho nên… hết cách rồi, vẫn nên liều một phen, ngươi có thể nói rõ với Lý Hạo những việc này, vậy coi như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, giờ phút này ta đến đầu nhập vào, chính là đánh cược với tương lai! Đánh cược Lý Hạo có thể sáng tạo kỳ tích hay không… bằng không, ngươi có thể nghỉ ngơi, tiếp tục lăn lộn với bọn người Quân Pháp Ti.”

Trần Diệu không nói, mà là rơi vào trong trầm tư.

Cược một cái kỳ tích sao?

Bây giờ mấu chốt ở chỗ, Lý Hạo có thể đánh vỡ hạn chế trước khi lần khôi phục thứ hai hay không, một khi có thể đánh vỡ… dẫn đầu chiếm cứ ưu thế, tiêu diệt cường địch, cho dù những tồn tại cổ lão kia khôi phục, vẫn có thể giữ vững Ngân Nguyệt.

Nhưng nếu không thể… lần khôi phục thứ hai bắt đầu, Lý Hạo sẽ trở thành một tiểu nhân vật có cũng được, mà không có cũng chẳng sao.

Đến lúc đó, yêu thực hoành hành, Tuyệt Đỉnh hoành hành, bọn Tề Bình Giang trong nháy mắt bước vào bảy hệ, một nhóm lớn cường giả liên tiếp xuất hiện… đến lúc đó, không còn là thiên hạ của Lý Hạo nữa.

Đầu nhập vào Lý Hạo, vậy chính là tự tìm phiền toái.

Hồi lâu, ông mở miệng nói: “Ta có chút khó hiểu, Lý Hạo có thể chống cự Tề Bình Giang, đại biểu hắn không phải trong nháy mắt đạt tới ngũ hệ, nhưng bên ngoài chỉ đạt đến tam hệ, tứ hệ… cha nói… phải chăng hắn có thể che họ khí tức? Che giấu khí tức thì có thể phòng được không gian xoắn nát hắn không?”

“…”

Lão Ti trưởng bật cười: “Người có thể đừng hỏi ta hay không? Ta cũng không phải là thần, làm sao mà biết được! Ngươi… so với hỏi ta, sao không đi hỏi thẳng Lý Hạo? Cứ hỏi chính hắn là được… nếu như hắn nói, đó chính là niềm vui bất ngờ, nếu như không nói… thì người cứ tiếp tục phán đoán! Diêu Tứ có thể bị hắn hàng phục, hắn hẳn phải có nhiều thứ, ngươi xem mà làm, đừng hỏi ta mãi, ta đã về hưu rất nhiều năm.”

Trần Diệu cười lạnh, cũng không nói thêm gì nữa, được thôi, lão già này, suốt ngày cũng không biết đang suy nghĩ gì.

Được thôi!

Vậy ta… sẽ đi hỏi Lý Hạo!

Ông và Lý Hạo, cũng chưa từng chính thức thảo luận qua, hôm nay, ta muốn bái phỏng Lý Hạo!

Trần Diệu đứng dậy, bước ra ngoài.

Lần này, nếu đã đưa ra lựa chọn… vậy tương lại của Trần gia, thật sự rất khó đoán.