Giờ khắc này Lý Hạo nhìn chằm chằm ngũ tạng của mình, có chút rung động.
Lão sư cũng đã nói, có khả năng này.
Vậy nếu bây giờ chính mình phá vỡ một xiềng xích trong ngũ tạng, lấy Thế dung nhập để hấp thu lực lượng của khóa siêu năng, lại phác họa văn tự hóa thành vật chịu lực của Thế, phải chăng đại biểu bản thân có thể dung nhập Thần Bí Năng vào thể nội, hóa thành thứ để mình sử dụng?
Nhưng nếu làm như vậy cũng giống như lão sư đã nói, có thể sẽ đánh mất hi vọng khôi phục lại võ sư của mình.
Hiện nay, có lẽ vẫn còn có hi vọng.
“Thế nhưng, cứ một mực phong tỏa như vậy… coi như khôi phục thành võ sư, ta cũng sẽ biến thành kẻ yếu…”
“Thần Bí Năng và nội kình vẫn có chỗ giống nhau, lúc đó Ngọc Tổng quản nói, nàng trở thành siêu năng trước, sau khi tịnh hóa Thần Bí Năng lại lần nữa tạo ra khóa siêu năng… khôi phục lại thành võ sư, Thần Bí Năng có thể tái tạo thành khóa siêu năng, chỉ cần Thế vẫn còn là được!”
Có người từ siêu năng hóa thành võ sư, nói rõ giữa hai cái này là có điểm giống nhau, mà không phải là hệ thống khác biệt hoàn toàn.
Có nên thử chút hay không?
Lý Hạo nhìn chằm chằm ngũ tạng của mình.
Mãnh hổ trong trái tim, là cảm ngộ Thế phù hợp nhất của Lý Hạo.
Lấy mãnh hổ thu nạp Thần Bí Năng, hóa thành một chữ thì sẽ như thế nào?
Hỏa?
Hay là hổ?
Đương nhiên, cái này cũng không quan trọng, chỉ là một vật chịu lực mà thôi.
Lý Hạo có vẻ hơi do dự.
Nhưng rất nhanh cười một tiếng, đã đến lúc này còn có quan hệ gì sao?
Không cách nào trở thành võ sư… vậy cứ trở thành siêu năng cường đại là được!
Bọn người Vương Thự Trưởng, chẳng phải đã nói là không quan trọng sao?
Chỉ là tính chất lực lượng khác nhau mà thôi, nhưng lực lượng vẫn cứ là lực lượng, không khác biệt nhiều lắm, trong cổ võ cũng có cường giả đỉnh cấp đi theo năng lượng nhất đạo.
“Vậy cứ thử xem một chút… phá vỡ một đầu khóa siêu năng trong ngũ tạng, lấy mãnh hổ thôn phệ Thần Bí Năng… không hoàn toàn phá vỡ mà là bổ ra một chút… lấy khí huyết ngưng tụ, mãnh hổ thu nạp… có lẽ sẽ có chút thu hoạch.”
Giờ phút này ngược lại Lý Hạo thoải mái rất nhiều, nếu như không có cách nào khôi phục, vậy liền làm một siêu năng là được.
Hắn cũng không muốn để Thế tiếp tục im lặng nữa.
Giờ đây, con mãnh hổ lúc trước muốn phá lồng mà ra, lần nữa trở thành kẻ tù tội, nó cam tâm hay sao?
Nó cũng không cam tâm đâu!
“Mãnh hổ xuất lồng, há có thể bị nhốt mãi trong trái tim… nếu đã có ý nghĩ, vậy cứ thử một chút cũng được!”
Lý Hạo cười một tiếng thoải mái.
Nhìn về phía trái tim: “Lão hổ, ngươi có đồng ý phá bỏ trói buộc, lần nữa đi ra ngoài hay không?”
Trong đầu, dường như có tiếng gầm gừ của mãnh hổ.
Con hổ bị giam trong lồng kia đang giãy giụa!
Nó nhảy vọt lên, có chút không cam tâm, lòng ta có mãnh hổ, vốn đã ra khỏi lồng, há có thể cam tâm yên lặng lần nữa, mãi cho đến một ngày nào đó triệt để hóa thành vật chết hay sao?
“Đoán đúng rồi!”
Lý Hạo cười, ta đoán được ngươi không cam tâm, ngươi không muốn cứ như vậy mà triệt để chết đi.
Nếu đã như vậy… cứ thử xem sao.
Có lẽ, lần bế quan này, thật sự có chút thu hoạch bất ngờ.
Chỉ là trái tim quá mức nguy hiểm, Lý Hạo suy nghĩ một chút, nhanh chóng nuốt luôn 10 giọt nước suối sinh mệnh để bao phủ lấy trái tim, hắn muốn đánh gãy cây cầu ngũ tạng, phá vỡ xiềng xích của trái tim, phóng thích Thế của mãnh hổ.
Nếu như không được, vậy thì xem như có thêm một Thần Thông, trở thành ba Thần Thông hỏa, phong, lôi.
Về phần hai cái khóa siêu năng quang ám kia, cứ cất kĩ trước đã.
Phá một đầu khóa của ngũ tạng mà nói, hắn hẳn là có thể chịu đựng được?
Lý Hạo cũng là một kẻ ngoan cường, dù sao cũng đã đến nước này thì hắn cũng mặc kệ, cùng lắm sau này hắn sẽ đi theo con đường siêu năng luôn vậy.
Răng rắc!
Cây cầu ngũ tạng bị hắn phá nứt.
Siêu năng phong lôi bắt đầu tràn vào phía bên này.
Sau một khắc, một cỗ hỏa diễm bay lên bài xích phong lôi, ngũ tạng nổ vang, tựa như có ngọn lửa bừng bừng đốt cháy.
…
Tiền viện.
Hồng Nhất Đường trong nháy mắt hiển hiện, nhìn lên bầu trời, mơ hồ có ánh lửa chiếu rọi hư không.
Chu thự trưởng cũng trong nháy mắt hiển hiện, nhìn Hồng Nhất Đường.
Hồng Nhất Đường nhíu mày: “Hắn đang làm gì vậy?”
Ánh lửa trong nháy mắt biến mất, đó là do Hắc Báo xuất thủ, nó chỉ cần há miệng thì tất cả dị tưởng đều biến mất, nhưng hai người này đang ở rất gần, đương nhiên là có thể cảm nhận được một chút tình huống.
Chu Thự Trưởng thở dài một tiếng: “Hắn đã triệt để từ bỏ ý định chuyển đổi trở về…”
Lý Hạo, dường như đang muốn phá hỏa mạch!
Hắn muốn phá khóa của ngũ tạng!
Hồng Nhất Đường khẽ nhíu mày, một lát sau khôi phục bình tĩnh: “Cũng tốt thôi!”
Y cũng là Thần Thông, giờ phút này ngược lại rất lạnh nhạt: “Rất tốt! Hắn có thể nhìn thoáng cũng tốt, siêu năng đâu có gì không tốt, đều chỉ là lực lượng, võ sư tu tâm, chỉ là … ta chỉ sợ nhục thân của hắn không thể chịu được khóa siêu năng thứ bảy vỡ nát.”
“Vấn đề hẳn là không lớn.”
Chu Thự Trưởng trầm ngâm nói: “Nhục thân và ngũ tạng của hắn, tiếp nhận đạo thứ 7 hẳn là có thể, đạo thứ 8 vậy mới chính là miễn cưỡng, ngược lại được không bù mất.”
Hồng Nhất Đường cũng không nói thêm gì nữa.
Chỉ là có chút nghi hoặc, vừa nãy y dường như nghe được tiếng mãnh hổ gầm thét, đó là Thế của Lý Hạo dường như cũng không cam tâm cho lắm, chỉ có cảm giác nhảy cẫng lên, chỉ có kích động, liều chết cược một lần!
Phải biết rằng, phá vỡ khóa siêu năng hỏa hệ, khẳng định sẽ hủy diệt mất hỏa Thế.
Thế vốn dĩ có linh tính.
Lý Hạo đang diệt mất hổ Thế, nhưng hổ Thế của hắn dường như cũng không tuyệt vọng, là vì sao cơ chứ?
Giờ khắc này, ngay cả y cũng không hiểu rõ.