Giờ khắc này, bỗng nhiên Lý Hạo có chút hiểu rõ, ngày đó trước khi Bá Đao rời đi đã nói với mình những lời kia, chờ đến khi ngươi triệt để hiểu rõ sự khác nhau giữa thần ý và Thế, có lẽ ngươi có thể đi lên một con đường khác.
Bá Đao dường như đã sớm hiểu rõ.
Trước đó Lý Hạo cũng hiểu, nhưng là không rõ ràng cho lắm.
Hôm nay lại cảm giác rõ ràng hơn rất nhiều.
Chiến Thiên Thành, cây nhỏ, Viên Thạc, tuyệt học Trấn Tinh thành, những thứ này đều mang đến cho hắn rất nhiều cảm xúc, hôm nay chỉ là trông bầu vẽ gáo lại liên tiếp thất bại, khiến Lý Hạo triệt để ý thức được sự khác biệt của cổ võ và kim võ.
Song phương, không còn là một hệ thống!
Không giống với lúc trước nữa!
Nếu muốn hoàn toàn dựa vào con đường của cổ võ trước kia, chắc chắn chẳng mấy chốc cũng sẽ gặp khó khăn và rào cản.
“Thế, mới là đặc điểm lớn nhất của đương kim võ sư và người tu luyện bây giờ! Siêu năng thì không có những thứ này, chỉ là lực lượng chồng chất đơn thuần mà thôi, nhưng võ sư thì có, cho nên tính dẻo dai của võ sư rất lớn…”
Đám người vẫn luôn đang nói, siêu năng không bằng võ sư.
Hôm nay, Lý Hạo lại cảm thấy bản thân mình đã nắm bắt được gì đó.
Điểm khác biệt lớn nhất, mấu chốt lớn nhất chính là Thế!
Quan ải khiến vô số võ sư kẹt lại, cũng chính là Thế.
Không cảm ngộ Thế, ngươi sẽ không cách nào bước vào Đấu Thiên, điều này từ khi bắt đầu đã khiến cho số lượng võ sư ít hơn nhiều so với siêu năng.
“Thế, cũng chính là đạo, nếu như ta cảm ngộ Thế gió, dung nhập phong năng vào trong, lại phác họa thành chữ, hóa thành tuyệt học… phải chăng sẽ có chỗ khác biệt?”
“Lực lượng đến từ bên ngoài, có bị Thế khống chế hay không? Thế có linh tính, mà những lực lượng đơn thuần kia vốn dĩ không có linh tính…”
Lý Hạo giống như phát hiện một cái đại lục mới, sau một khắc lại nghĩ tới cái gì đó, nghĩ đến lão sư, nghĩ đến Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật.
Lão sư Dung Thần!
Đúng, Dung Thần.
Dung nhập Thế vào trong khóa siêu năng, từ từ phóng thích năng lượng của khóa siêu năng, tại sao… lại giống đến như vậy?
Đến cuối cùng, cũng nên là Thế khống chế khóa siêu năng.
Đây không phải là giống với kết quả mà mình muốn hay sao?
Lý Hạo đột nhiên vỗ vỗ trán, đột nhiên bật cười: “Đúng nha! Lão sư sau khi Dung Thần, ngũ Thế dung nhập vào trong ngũ mạch cũng chính là vì để khống chế khóa siêu năng, ta thật ngốc, tại sao đến giờ mới hiểu ra cơ chứ!”
Hắn còn một mực đang nghĩ, phải khống chế khóa siêu năng như thế nào, không phải từ chỗ lão sư đã có đáp án sẵn rồi sao?
Chỉ là trước đó lão sư giảng giải, hắn kỳ thực cũng không hiểu cho lắm.
Hôm nay chính bản thân suy luận từ một con đường khác, kết quả lại ra một kết luận giống nhau, đột nhiên cảm thấy lão sư thật lợi hại!
Không chỉ đơn giản như vậy, cảm ngộ trong nháy mắt sâu nặng hơn rất nhiều.
Thì ra, con đường cuối cùng cũng đều giống nhau.
Vậy ta phá vỡ khóa siêu năng rồi lại dung hợp lực lượng trong khóa siêu năng lại với nhau, hóa thành một chữ, không phải cũng sẽ cùng loại với khóa siêu năng hay sao? Khóa siêu năng thì không có cách nào lấy ra để chiến đấu, mà tuyệt học Trấn Tinh hóa thành chữ, ngược lại có thể chiến đấu…”
Đúng là trăm sông đổ về một biển!
Siêu năng và võ sư, thủ đoạn sau cùng có gì khác nhau sao?
Lý Hạo có chút kích động nhỏ, có chút hưng phấn, giờ phút này hắn rất muốn tìm Viên Thạc tâm sự.
Sau khi Dung Thần, phải chăng có thể triệt để khống chế khóa siêu năng hay không?
Phá vỡ khóa siêu năng, vẫn là dùng Thế để khống chế, dung nhập năng lượng của khóa siêu năng vào trong Thế, lớn mạnh Thế được không?
Uẩn Thần, Dung Thần… vậy tiếp theo sau đó, có phải chính là phá vỡ mà ra?
“Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật, ngay cả Thế và khóa siêu năng đều có thể tương dung, vậy Thế và năng lượng nhất định cũng không có vấn đề gì…”
Giờ này phút này, Lý Hạo cảm thấy sáng tỏ thông suốt!’
Lão sư, dường như đã đưa ra đáp án.
Đương nhiên cái này không giống với đáp án mà lão sư đã cho mình, là hắn thông qua phương pháp khác mà suy luận ra, suy luận đến cuối cùng lại về đến đây, hai phương thức là khác biệt nhưng đích cuối là giống nhau.
Điều này khiến cho Lý Hạo có rất nhiều cảm thụ khác nhau.
Nghĩ đến đây, hắn lấy ra một khối ngọc truyền tin, nhanh chóng điên cuồng đưa tin, con người Viên Thạc rất tiêu sái, không cho Lý Hạo cơ hội đưa tin, thế nhưng… Lý Hạo lại không ngốc, không liên hệ được Viên Thạc thì tìm Bích Quang Kiếm!
Lần trước lúc Bích Quang Kiếm rời khỏi, Lý Hạo đã đưa cho bà ta một khối ngọc truyền tin là của hệ thống Ngân Nguyệt, mà không phải là hệ thống của chính Lý Hạo, hắn không có hệ thống tình báo này, đây cũng là nguyên nhân mà hắn rất ít khi dùng tới ngọc truyền tin.
“Kêu gọi Ngô sư thúc, kêu gọi Ngô sư thúc!”
Lý Hạo kêu gọi nhiều lần, lúc này mới có được hồi âm: “Chuyện gì?”
“Ta muốn câu thông với lão sư một chút.”
Một lát sau dường như biến thành người khác, Lý Hạo cũng không biết có đổi người hay không, một lát sau, hiện ra hai chữ: “Nói mau!”
Được rồi!
Chính là lão sư, không sai được.
“Ngũ Thế dung ngũ mạch, cuối cùng phải chăng phải phá vỡ, hay là triệt để dung nhập hóa thành một thể sao?”
…