TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1386: Ăn một miếng trở thành kẻ mập (8)

Mà Lý Hạo, cũng bước ra khỏi Cửu Long các, nữ quản lý phía sau cũng đưa một đoạn đường, vẫn nhiệt tình như cũ, Lý Hạo cũng không để ý.

Hắn giờ phút này cũng đang suy tư.

Phía Hoàng Thất, mặc kệ có cách nghĩ gì, tự hắn đã làm ra việc tiếp tục đấu với Cửu Ti đến cùng, sau lưng còn có Chiến Thiên Thành và Ngân Nguyệt làm chỗ dựa, Hoàng Thất nhất định sẽ tọa sơn quan hổ đấu.

Hoàng Thất có thể bị Cửu Ti ép đến thoái vị, nếu không phải thực lực tương đương, hoặc là yếu hơn một bậc, có thể cần sự trợ giúp của mình.

Hắn lại nghĩ đến phía Cửu Ti, Cửu Ti rất mạnh sao?

Sau khi bước vào Thần Thông, hắn cảm thấy cũng chỉ như vậy thôi.

Dựa vào 18 vị Ti trưởng, bây giờ chỉ còn 17 vị, cho dù tất cả đều là Thần Thông cảnh, còn nắm giữ cổ thần binh, liền có thể trấn áp Hoàng Thất hay sao?

Hoàng Thất có 9 Vương 36 Quốc Công, còn có 22 vị hoàng tử hoàng nữ, còn có Thiên Tinh Vương… những người này đều không đấu lại Cửu Ti sao?

Trong lòng Lý Hạo thầm nghĩ, có lẽ phải chờ đến khi lấy được tư liệu mà Hoàng Thất đưa, mới có thể tìm hiểu ngọn ngành.

Mà việc cấp bách trước mắt là hắn phải tự mình trở về một chuyến.

Về Ngân Nguyệt!

Phải đến Chiến Thiên Thành, cũng phải đến thăm cây nhỏ, cũng muốn đến Ngân thành…

Hắn cũng nói với Hoàng Thất, không biết hắn rời khỏi, những người này có âm thầm ám sát mình hay không?

“Muốn âm thầm mà ám sát ta…. Còn không bằng liên thủ với Cửu Ti giết ta!”

Lý Hạo cười, nếu như vậy, có lẽ tổn thất càng lớn, vậy còn không bằng để cho cường giả của Cửu Ti giết mình còn có lợi hơn.

….

Tổng bộ Tuần Dạ Nhân.

Hầu Tiêu Trần khẽ nhíu mày: “Ngươi bây giờ về Ngân Nguyệt hay sao?”

“Ừm.”

Hầu Tiêu Trần suy tính một phen, có chút ngưng mi nói: “Vậy còn trở về đây không?”

“Đương nhiên có!”

Hầu Tiêu Trần suy nghĩ liên tục, có chút đau đầu: “Ta sợ ngươi trở về Ngân Nguyệt sẽ tạo ra phiền phức càng lớn hơn, ngươi cũng đừng làm loạn nữa… Chiến Thiên Thành cũng tốt, hay là những cái khác, bây giờ không phải là lúc xuất thế! Ngươi đến nơi nào cũng đều gây ra một chút ba động… so với gây ra động tĩnh lớn ở Ngân Nguyệt, không bằng ở lại Thiên Tinh thành, cho dù có đánh nát cả trời cũng là địa bàn của người ta, Ngân Nguyệt là địa bàn của chúng ta đấy.”

Lý Hạo kinh ngạc nói: “Ta là loại người đó hay sao? Trong mắt của Bộ Trưởng, ta chắc chắn sẽ gây chuyện thị phi hả?”

Không phải sao?

Hầu Tiêu Trần muốn phỉ nhổ, ngươi không phải sao?

Ngươi tự nói xem!

Ngươi đi đến đâu phải chăng đều gây ra phiền phức rất lớn?

Trước giết Định Quốc Công, sau lại đánh Cửu Ti, người bình thường dám làm như vậy hả?

Đau đầu thì đau đầu, lão biết Lý Hạo muốn về thì nhất định là có chuyện phải làm, nghĩ một lát lại nói: “Ngươi trở về cũng được, trên đường cẩn thận một chút! Mặt khác… ta cũng phải nhắc nhở ngươi một câu, cổ nhân là cổ nhân, người bây giờ là người bây giờ! Cả hai không giống với nhau, đặc biệt là yêu tộc, càng không thể dễ dàng tin tưởng được!”

“Còn một việc nữa, Tuần Kiểm Ti nói, Tài Chính Ti đưa ra một tòa di tích, có thể là đại học khoa võ, ngươi muốn tham gia thăm dò hay không? Dù sao bọn họ cũng không có ý gì tốt…”

“Trở về mới nói tiếp!”

Lý Hạo tính toán một chút: “Tốc độ của ta rất nhanh, lại có giày Truy Phong, còn là thuộc tính phong lôi, ta về Ngân Nguyệt 2-3 ngày là được, lượt đi lượt về một tuần là đủ, đến lúc đó mới nói, Bộ Trưởng có thể đến nói chuyện với Diêu Bộ Trưởng, để lão dẫn theo Tuần Dạ Nhân gia nhập vào chúng ta, trở thành phủ Tổng đốc Thiên Tinh, hoặc là cơ cấu cấp dưới của phủ Đô đốc Thiên Tinh…”

“…”

Đầu của Hầu Tiêu Trần sắp nổ, “Tự ngươi đi nói!”

“Ta không đi!”

Lý Hạo lắc đầu: “Ta là người trẻ tuổi, tính tình nóng nảy, ta sợ đánh nhau với lão, Bộ Trưởng lão luyện thành thục, có thể đàm luận với lão.”

Bà mẹ nó!

Hầu Tiêu Trần cũng muốn đánh người.

Tên khốn nạn Lý Hạo này, chuyện ngươi làm là chuyện của người làm hay sao?

Diêu Tứ người ta vốn dĩ là cấp trên của ngươi, ngươi bây giờ tốt rồi, ngược lại muốn thu phục lão, người ta một tay sáng lập hệ thống Tuần Dạ Nhân, vậy mà ngươi cũng muốn thu phục, khẩu vị của ngươi thật lớn!

Ta đi nói… lão già kia không chừng một quyền đánh ta bay mất?

“Duy trì cục diện bây giờ, kỳ thực rất tốt…”

Lý Hạo lắc đầu: “Danh bất chính ngôn bất thuận, có đôi khi hư danh cũng rất quan trọng! Nếu không, Cửu Ti tại sao phải thành lập Cửu Ti? Bộ Trưởng phải hiểu rõ hơn ta mới đúng.”

Nói nhảm!

Ta đương nhiên hiểu rõ, nhưng ngươi làm như vậy giống người sao? Tại sao ngươi không tự đi đi?

Ngươi cũng biết, nếu như ngươi đi, rất có thể sẽ đánh nhau với Diêu Tứ sao?

Lại nói, không chỉ Diêu Tứ, phía Tuần Kiểm Ti có thể sẽ đánh nhau với ngươi!

“Người tài giỏi thì luôn có nhiều việc phải làm!”

Lý Hạo thành khẩn nói: “Bộ Trưởng trong mắt ta, không gì không làm được! Không tin ngươi hỏi Ngọc Tổng Quản xem?”

“Ngọc Tổng Quản, Bộ Trưởng có thể thuyết phục Diêu Bộ Trưởng đúng không?”

Ngọc Tổng quản lập tức gật đầu: “Đương nhiên!”

“…”

Đệt mợ nó!

Hầu Tiêu Trần muốn mắng người, nhưng không biết phải mắng ai.

Cái đầu óc này của tiểu Ngọc… tốt a, không thể trách nàng, nhiều năm nay đều như vậy, Ngọc La Sát tin tưởng lão không gì là không làm được. Thế nhưng… thế nhưng…

Lão có chút im lặng!

Cái thằng chó Lý Hạo này, đúng là biết tìm người để hỏi.

Hầu Tiêu Trần vô cùng đau đầu: “Nói sau đi, ta sẽ tận lực làm thử, mặt khác ngươi nên tránh xa Hoàng Thất một chút, Hoàng Thất không tầm thường, 200 năm trước đã có Hắc Giáp quân, ngươi biết nội tình của Chiến Thiên quân, đại biểu cho 200 năm trước, bọn họ đã thu được truyền thừa của một vài di tích. Khi đó siêu năng vẫn chưa khôi phục, nhưng võ sư một mực tồn tại, ngươi hiểu ý của ta chứ?”

Lý Hạo gật đầu, hắn biết.

Vả lại, số lượng của Hắc Giáp quân không chỉ là một ngàn người.

Đại biểu 200 năm trước, Hoàng Thất có lẽ đã có một vị sĩ quan cấp Sư Trưởng, có thể kích phát được áo giáp, bằng không, nhiều Hắc Giáp quân như vậy, có thể phá được vạn người rồi, là một sư đoàn!

Thiên Tinh trấn, nghe nói có 10 vạn quân canh giữ, năm đó cũng là đơn vị trong quân đội, là một quân đoàn.

Không biết Hoàng Thất bây giờ đã nắm giữ đến cấp độ nào.

Nếu như xuất hiện một vị có quyền hạn lớn, có thể trở thành quân đoàn trưởng, vậy sẽ đại biểu cho Hắc Giáp quân của đối phương có thể đạt đến số lượng 10 vạn!

Nhưng khả năng đó không lớn?

Trong lòng Lý Hạo thầm nghĩ, hắn biết là rất khó, trừ phi… Hoàng Thất có huyết mạch của người nắm giữ chi quân đội này, cũng giống như mình, vào thành xém chút nữa đã trở thành Sư Trưởng.

Nếu như thực lực của hắn tốt, thì lúc đó đến Chiến Thiên Thành, hắn đã có thể ở cấp tướng quân, là Sư Trưởng có thể thống soái 1 vạn người rồi.

“Đúng rồi, ngươi trở về giao thứ này cho Hành Chính Tổng Thự…”

Lão lấy ra một cái nhẫn trữ vật, lại nói: “Đừng xem, không có bảo bối gì đâu, chỉ là một số đồ vật của Ngân Nguyệt, ngươi mang về chuyển giao lại là được!”

“Được thôi!”

“Trên đường cẩn thận một chút, tốc độ của ngươi tuy nhanh, nhưng cũng phải coi chừng người của ba đại tổ chức.”

“Ừm!”

Trao đổi vài câu, Lý Hạo cũng không nói gì nữa, rất nhanh lên đường.

Về phần bọn người Hầu Tiêu Trần ở lại Thiên Tinh thành phải chăng là an toàn, vấn đề trước mắt cũng không lớn, Hoàng Thất còn ở đây kìm chế đối phương, nếu không Lý Hạo sẽ không tùy tiện rời khỏi.

Lý Hạo rời khỏi tổng bộ Tuần Dạ Nhân không bao lâu.

Một tiếng nổ rung trời truyền đến...

Diêu Tứ một quyền đánh bay một người, phát ra tiếng gầm gừ phẫn nộ!

Mà Hầu Tiêu Trần, thở dài một hơi, bay về ký túc xá của mình.

Ta biết ngay mà!

Lý Hạo thì tốt rồi, hắn muốn đoạt quyền thì thôi đi, hắn còn muốn hợp nhất, trực tiếp kéo Tuần Dạ Nhân vào dưới cờ của mình…đây thực sự là khi dễ người khác, Diêu Tứ không đuổi theo giết hắn là tốt lắm rồi.