"Ta thực sự đã chém đầu những người kia, treo ở phía trên cửa thành này, Thần Thông sợ ta, cửu ti né tránh...Nên bộ trưởng có thể đến chiến!"
"Ngươi cái tên này...Khi đó chẳng phải là không có chuyện của ta?"
"Khó mà nói."
Hầu Tiêu Trần nở nụ cười, nhíu mày nhìn hắn, giống như đang suy tư điều gì, hồi lâu sau có vẻ hơi nghi ngờ: "Ngươi...Trên người ngươi...Khiến ta có chút cảm giác khác biệt, có chút thay đổi...Vì sao vậy?"
"Thực lực tiến bộ rồi hả?"
Ông ta lại hỏi thêm một câu, vẫn còn có chút nghi hoặc, Lý Hạo cho ông một loại cảm giác vô cùng đặc thù, giống như lôi đình mưa to lại càng giống như gió lớn sóng biển.
Một loại cảm giác không thể nói rõ được.
Giờ phút này áo giáp trong người Lý Hạo cũng không rút đi.
Nghe vậy, cười: "Nhãn lực của bộ trưởng vẫn không có một chút tiến bộ, ta sao lại lớn lối như thế? Thực lực căn bản vẫn là Võ sư!"
Hầu Tiêu Trần như có điều suy nghĩ.
Lại nhìn Lý Hạo vài lần, suy nghĩ một chút nói: "Thần năng thạch vẫn chưa hấp thu quá nhiều, hấp thu nhiều mà không tiêu hóa được thì cũng không phải là chuyện tốt."
Trên người Lý Hạo mơ hồ có cảm giác một loại thần năng lộ ra ngoài.
Ông cảm nhận được.
Nhưng mà trong lúc nhất thời cũng không suy nghĩ nhiều.
Không khác, không có khả năng.
Đến tình trạng này của Lý Hạo, sao lại phải đi phá khóa siêu năng, hắn có tiền đồ vô lượng, có thể nói trên đời này chỉ có mình hắn, hoàn chỉnh bước vào Thần Thông sức chiến đấu võ sư.
Không cần phải đến quá độ kỳ, không cần phải đến khôi phục kỳ thì mới đúng nghĩa là võ sư Thần Thông cảnh.
Võ sư như thế thì sao phải tự hủy tương lai?
Ông cũng không có cảm nhận được ngũ hành chi lực một cách mãnh liệt, càng sẽ không khiến hắn suy nghĩ gì thêm.
Ông cho rằng Lý Hạo nóng lòng cầu thành, hấp thu quá nhiều thần năng thạch dần dần dẫn đến việc tích lũy thần năng.
Lý Hạo cười một tiếng, gật đầu: "Ngươi yên tâm đi. Bộ trưởng, nói như vậy liền tốt, chuyện không thể làm thì bỏ qua thôi, ta cũng không ngốc, thật đến lúc đó thì ta sẽ chạy, nếu ta đã chạy thì bọn hắn cũng đừng nghĩ tuỳ tiện bắt lấy ta, ta còn có giày Truy Phong đây."
"Được."
Hầu Tiêu Trần gật gật đầu, đến nỗi trong lòng nghĩ gì thì chính mình tự biết rồi.
Ta ra sân sau nhìn xem, nhìn xem những quý tộc không có trong danh sách kia.
Lý Hạo đứng dậy, mang theo con dấu rời đi.
Hắn rời đi, Ngọc tổng quản lại nhìn mấy lần, Hầu Tiêu Trần cười khẽ: "Còn nhìn?"
Ngọc tổng quản có vẻ hơi xấu hổ, rất nhanh khôi phục: "Bộ trưởng, Lý Hạo nói...Cái kia...Ngày mai. . ."
"Ta sẽ cân nhắc."
Hầu Tiêu Trần nói khẽ: "Hắn nói là việc của hắn, ta làm là việc của ta, bên phía Võ Vệ quân tự động có sắp xếp chỉ cần yên tâm là được."
"Ừm."
Hầu Tiêu Trần suy tư một phen lại nói: "Ta sợ hắn quá mức nóng lòng cầu thành, Viên Thạc lên Uẩn Thần, đạo Dung Thần này chưa hẳn đã hoàn toàn hoàn thiện, Lý Hạo thế mà có một loại cảm giác có chút thần năng lộ ra ngoài, đây không phải là dấu hiệu quá tốt, đại biểu hắn đã trầm tích quá nhiều thần năng mà không thể tiêu hóa được."
Ngọc tổng quản đột nhiên biến sắc, thận trọng nói: "Hắn...Có thể hay không phá đứt khóa siêu năng?"
Hầu Tiêu Trần suy nghĩ một chút lại lắc đầu: "Không đến mức đó, cũng không cần thiết. Trừ khi phá đứt sáu đầu còn nếu không thì...Đối với hắn thực lực tăng lên không nhiều, ngược lại sẽ thôn phệ nội kình, hoàn toàn mất khống chế! Không có cảm nhận được ngũ hành chi lực, ngược lại là lực lượng sấm sét có chút yếu ớt."
"Vậy là tốt rồi!"
Ngọc tổng quản nhẹ nhàng thở ra, vậy là tốt rồi.
Chính như Lý Hạo nói, hắn còn có thể chạy, không cần thiết phải đánh cược hết tất cả ở Thiên Tinh thành, nếu là thật sự có thể tấn cấp siêu năng, Ngọc tổng quản cũng muốn hối hận đến chết.
"Lý Hạo có giày Truy Phong, còn có thần kiếm của Lý gia, tình huống không ổn...Hẳn là có hi vọng chạy trốn, đúng không?"
"Có."
Hầu Tiêu Trần lần nữa gật đầu, không có cũng phải có, trên thực tế cửu ti thật sự muốn đối phó với hắn, khẳng định cũng sẽ tính đến điểm này.
Giày Truy Phong có thể không nhìn Thuế Biến, thế nhưng mà...Thoát không nổi Thần Thông.
Đương nhiên, cái này cũng không cần nói ra.
Hầu Tiêu Trần cũng không nhiều lời: "Ta đây nghỉ ngơi một đêm, ngươi cũng đừng chỉ ngồi xem trò, trước kia ngày thứ hai có chính sự, ngươi cũng sẽ chuẩn bị một bữa ăn ngon, tối nay sao lại không có?"
Ngọc tổng quản khẽ giật mình.
Đúng a!
Tối nay quên mất!
Lý Hạo vừa trở về liền đại triển thần uy, mặc dù giết một tên Húc Quang cũng không tính là gì, bộ trưởng cũng có thể tuỳ tiện làm là được, nhưng người ta giết trở vê, ta có chút tâm tư của ông chủ nhỏ. . .
Tốt a.
Nàng đứng dậy: "Ta đi làm đây, còn bộ trưởng ngươi chỉ cần chờ một hồi là được!"
"Đi thôi!"
Hầu Tiêu Trần gật đầu khắp bốn phía, chờ đến tiệc tối.
Ngọc tổng quản dường như muốn nói gì đó, sau cùng lại không nói, thật ra nàng muốn nói...Muốn hay không cũng làm một phần cho Lý Hạo?
Suy nghĩ một chút, gần đây dường như bộ trưởng có hơi không bình thường, được rồi.