Ti trưởng cười ha ha nói: "Chuyện tốt! Nghĩ như vậy... thất bại không cần chúng ta phụ trách, thành công, chúng ta đi kiếm một chén canh... đây không phải chuyện tốt thì là gì?"
"Võ sư Ngân Nguyệt, chủ động chịu làm đao của ta, vậy ta cũng không cần để ý!"
Hiển nhiên, y cũng nhìn thấu rất nhiều thứ.
Thế nhưng đúng như lời của Hầu Tiêu Trần, nếu là lợi ích đủ lớn, võ sư Ngân Nguyệt thì đã sao?
Vẫn có thể bảo đảm!
Điều kiện tiên quyết là, đừng chỉ đem đến phiền phức, mà không có bất luận lợi ích gì, nói như vậy, bất kỳ hợp tác nào cũng không lâu dài.
Lại có người trầm giọng nói: "Bên Tuần Dạ Nhân, thông qua bổ nhiệm Lý Hạo làm Thiên Tinh phó đô đốc, Diêu bộ trưởng chúng ta, có ó phải là trầm lặng quá không?"
"Ha ha ha, khó mà nói!"
"Hoàng Long đâu?"
Có người cười nói: "Hoàng Long có dúng tay vào hay không? Dù không dính vào, cũng sẽ không trơ mắt nhìn Hầu Tiêu Trần thành công chứ? Hầu Tiêu Trần thành công, Hoàng Long chỉ sợ cũng đứng không yên!"
Hiển nhiên, những người này đều tựa như gương sáng, nhìn thấu hết thảy.
Phía trên, ti trưởng Tuần Kiểm Ti thản nhiên nói: "Để bọn hắn tự đấu! Nếu võ sư Ngân Nguyệt, ngay cả một cái Hoàng Long cũng đấu không thắng, cũng bắt không được Thiên Tinh Đấu La Tràng... Đám Ngân Nguyệt kia, không khác tự tìm phiền phức, không cần để ý tới."
"Ti trưởng, kết quả cuối cùng mà Hầu Tiêu Trần mong muốn là gì?"
Có người nhìn về phía ti trưởng, mang theo chút nghi hoặc, Hầu Tiêu Trần trừ đứng vững gót chân, tạo dựng thanh danh ra, còn có mục đích khác sao?
Nếu chỉ là đơn giản đứng vững gót chân, vậy thì bốc lên nguy hiểm lớn như vậy, lựa chọn khai chiến với một phương... quá mức mạo hiểm, quá không đáng.
"Kết quả cuối cùng?"
Ti trưởng ý vị thâm trường nói: "Cần gì kết quả cuối cùng? Chỉ cần để Cửu Ti đấu, làm cho tất cả mọi người biết được, Ngân Nguyệt hắn mọi rợ không dễ chọc, để một bộ phận người nhìn thấy cường đại cùng đấu ý của Ngân Nguyệt, vậy chẳng phải đủ rồi sao? Lúc nào, nhất định phải có kết quả sao?"
Y bật cười, đứng lên nói: "Tốt, chỉ chút chuyện như vậy, đừng lại phiền ta, về phần Lý Hạo... là một thành viên của Tuần Dạ Nhân, nếu đã tới Thiên Tinh thành... hắn không sợ bị người ta ám sát, như vậy tùy hắn!"
"Rõ!"
Đám người dồn dập đáp, không ai nói gì nữa, rất nhanh, ai đi đường nấy....
Vào lúc này ở nơi khác.
Dạng hội nghị này, mở ra tại rất nhiều nơi.
Tài Chính Ti.
Lưu ti trưởng béo lùn chắc nịch, giờ vẫn vẻ mặt tươi cười, uống trà, nghĩ nghĩ cười nói: "Lựa quả hồng mềm để bóp, xem ra, Hầu Tiêu Trần hắn cảm thấy, Tài Chính Ti ta mập nhất, cũng mềm nhất! Lý Hạo cũng cảm thấy, có thể bắt chúng ta làm đá kê chân... sau khi uy hiếp tứ phương, đứng vững gót chân, cuối cùng dẫn tới các phương cùng ăn thịt..."
Phía dưới, có người ngột ngạt nói: "Ti trưởng, vậy chúng ta... ứng đối ra sao?"
"Nhượng bộ là không được."
Lưu ti trưởng cười híp mắt nói: "Lúc này, nhường không được! Ta đối mặt Hầu Tiêu Trần, hôm nay nhường một bước, vậy ngày mai, Tứ Hải thương đoàn cũng không còn, ngày kia, thuế phú từ các tỉnh không còn, ngày kìa, chúng ta cũng tiêu!"
Đến nước này, không tiến thì lùi.
Đó là một bước không nhường được!
Một khi nhường một bước, mọi người sẽ cứ như là cá mập ngửi được mùi tanh, trong nháy mắt nuốt lấy y!
Người phụ nữ xinh đẹp nữ tính cũng cắn răng: "Nhìn ý của Hầu Tiêu Trần, chỉ sợ lần này coi Lý Hạo làm thanh đao xé mở lỗ hổng này... vậy cứ giết Lý Hạo! Lý Hạo vừa phá Từ gia, thanh danh đại chấn, hắn vừa chết, chẳng những 2 kiện Thần Binh rơi vào trong tay chúng ta, còn có rất nhiều tài phú, cùng danh tiếng lớn..."
Phá cục cũng đơn giản.
Trực tiếp đánh giết Lý Hạo, thậm chí là Hầu Tiêu Trần, vậy là xong việc.
Hoặc chỉ cần đánh tan bọn hắn, để cho người ta nhìn thấy đối phương suy yếu, vậy thì có vô số người thôn phệ bọn hắn.
Kết quả của đôi bên cũng giống nhau.
Ai lộ ra tư thái suy yếu ở trong lần này, rất nhanh sẽ bị vô số mãnh hổ bên người nuốt chửng.
Về phần Hầu Tiêu Trần vì sao tìm mình, muốn coi Tài Chính Ti như đá mài đao... Lưu ti trưởng cảm thấy, đại khái là bởi vì mình quá dễ nói chuyện.
Lưu ti trưởng nhìn nàng, cười nói: "Ngươi có nắm chắc xử được Lý Hạo không?"
"Có!"
Nữ nhân bình tĩnh nói: "Ta là thuế biến kỳ, hắn... có thể chạy trốn trong trạng thái Từ Khánh không giải phong, thực lực không yếu, chiến lực rất cường đại, tối thiểu cũng là cấp độ hậu kỳ đến đỉnh phong, tốc độ có Truy Phong Ngoa gia trì, đó càng là đạt đến tình trạng thuế biến kỳ."
"Nhưng... cho dù như vậy, ta cũng có nắm chắc xử được hắn!"
Lưu ti trưởng rơi vào trầm tư, rất lâu mới mở miệng nói: "Không đủ..."
Chưa đủ!
Chỉ một câu đơn giản, bèn để trong lòng mọi người hoang mang, đối phó Lý Hạo, y cảm thấy một vị thuế biến kỳ không đủ.
Đương nhiên, Lý Hạo rất mạnh.
Từng tại phương đông, trốn khỏi truy sát của nhiều vị thuế biến.
Người phụ nữ xinh đẹp gật đầu: "Ta hiểu ý của ti trưởng, nhưng nếu hắn muốn chạy trốn... chỉ cần hắn rời Thiên Tinh thành, ngoài thành, chính là vô số ác lang vây quanh! Lý Hạo còn gay go hơn cả chúng ta, hắn không có khả năng tùy tiện ra khỏi thành, một khi hắn dám ra khỏi thành... hắn nhất định phải chết!"
Ở trong Thiên Tinh thành, mọi người tối thiểu muốn duy trì quy củ ngoài mặt.
Vụng trộm không nói, ngoài mặt không có nhân viên phía quan phương ra tay với Lý Hạo.
Thế nhưng nếu ngươi ra khỏi thành... vậy không phải do ngươi!
Thịt mỡl như vậy, ai cũng muốn ăn một ngụm.
"Cho nên, nếu hắn còn muốn giống như trước đó, một lòng muốn chạy trốn, vậy chính là sai lầm! Đây là một, thứ hai, hắn làm phó đô đốc của Tuần Dạ Nhân, một khi giao thủ ở trong thành, phá hủy kiến trúc, hoặc là giết lầm bình dân... Ti trưởng, ta nghĩ chúng ta có trách nhiệm, cũng có nghĩa vụ, để Tuần Dạ Nhân cho chúng ta một công đạo, cho vương triều một công đạo!"
- Ba ba ba!
Lưu ti trưởng vỗ tay, cười: "Nói rất hay! Trực kích yếu hại! Đúng, đối với Thiên Tinh Đấu La Tràng, thật ra phiền toái lớn nhất của Lý Hạo không phải chúng ta, mà là không thể ra khỏi thành, không thể ngộ thương bình dân, những cái này, đều sẽ hạn chế hắn!"