TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1234: Cửu Long các (5)

Cũng tốt!

Hoàng thất xây nên Cửu Long các cũng không phải là vì giám thị những người kia sao?

Mà lại càng khiến cho người ta cảm giác bí mật hơn.

Điều này đã nói lên rằng mảnh vỡ tấm gương của hoàng thất có lẽ càng lớn hơn, mạnh hơn cho nên Lý Hạo lờ mờ không có cảm giác gì, nhưng mà ở phủ quốc công thật ra Lý Hạo lại là có cảm giác.

"Cửu ti có biết điều này không?"

Lý Hạo thầm nghĩ.

Hắn ở Từ gia cũng đã giám sát sơ qua một chút, đơn giản mà nói, là nghe rõ thậm chí là rất rõ, đây chẳng phải là nói ở đây chỉ cần bước một bước thì đối phương đã có thể biết được rồi sao?

Cửu ti có thể là chưa hẳn đã biết.

Nếu không thì có nhiều người đến Cửu Long các như vậy, vì sao vẫn có chút tin tức bị tiết lộ ra ngoài... Đương nhiên đối với cửu ti mà nói có lẽ... Bọn hắn đã cố ý rải một chút tin tức giả ra ngoài cũng nên.

Còn chưa có tiến vào Cửu Long các thì Lý Hạo liền cảm nhận được sự âm u cùng những toan tính của Thiên Tinh thành.

Phía sau Hầu Tiêu Trần nhìn thoáng qua Lý Hạo.

Lý Hạo truyền âm nói: "Có người giám sát chúng ta."

Hầu Tiêu Trần cũng không ngoài ý muốn, chỉ mở miệng nói: "Bình thường, cửu ti cũng được thậm chỉ là hoàng thất cũng tốt, không có khả năng bọn hắn không chú ý đến hành tung của cường giả, xe của ta rời đi như vậy tự nhiên sẽ gây sự chú ý của nhiều người."

"Bộ trưởng cũng đừng quá tự tin như vậy, trực tiếp mở miệng nói coi chừng bị người ta nhìn trộm đấy."

Hầu Tiêu Trần cười nói: "Không có khoa trương như vậy, nếu thực như thế ta đã cảm giác được rồi."

"Nếu là mảnh vỡ của Khuy Thiên Kính thì sao?"

Hầu Tiêu Trần khẽ giật mình, hồi lâu mới nói: "Cũng không đến mức... Chắc đó chỉ là mảnh vỡ của hang nhái thôi. Khuy Thiên Kính thực sự dựa theo cổ tịch ghi chép mà nói không gì làm không được, mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi, cho dù muốn nhìn trộm toàn bộ thế giới thì cũng dễ như trở bàn tay... Dù là mảnh vỡ cũng thì hiện tại cũng không cách nào để ngươi sử dụng nó."

Lý Hạo có chút ngoài ý muốn, bộ trưởng thật sự là biết.

"Đồ vật ngươi vừa mới lấy ra chính là cái mảnh vỡ đó đúng không?"

"Đúng."

"Tốt tốt, có thể dùng được."

Hầu Tiêu Trần cười nói: "Khi luyện hóa hết rồi, chưa chắc người khác có thể sử dụng, nhưng ngươi có lẽ có thể. Nếu là có thể luyện hóa hết... Nghe trộm hay giám sát cũng không tệ."

Lý Hạo không nói lời nào, hắn cũng đã thử qua đáng tiếc là không được, cái đồ chơi này giống như chỉ là mảnh vỡ bình thường cũng không có một chút linh tính nào.

Căn bản mà nói không có gì để luyện hóa.

Đang lúc nói chuyện phiếm, xe nhỏ dừng lại trước cửa của Cửu Long các, trong nháy mắt mấy vị nữ siêu năng đứng trước của tiến lên giúp bọn hắn mở cửa đầy nhiệt tình.

Đều là siêu năng giả!

Lý Hạo ánh mắt khẽ nhúc nhích, đúng là đã tốn không ít tuy nhiên điều này cũng khá là bình thường, nơi này là nơi nào?

Đại địa hạch tâm của toàn bộ thế giới!

Hoàng thất mở chiêu đãi đại nhân vật của Cửu Long các, chỉ là một vài vị siêu năng Nhật Diệu cùng Nguyệt Minh còn có không ít.

"Hầu đô đốc ghé thăm đúng là khiến cho nơi đây sáng sủa hơn một tí..."

Đang lúc nói chuyện, một vị nữ nhân chừng ba mươi tuổi đi ra, cũng không xinh đẹp ngược lại là mang lại cho người ta cảm giác già dặn, bình thường đều là hình tượng đơn thuần ngây thơ, nhưng nữ nhân này lại cho người ta một loại cảm giác cực kỳ già dặn.

Một loại khí chất rất đặc thù!

Cửa xe vừa mở ra, đối phương liền mang theo nụ cười yếu ớt hoan nghênh một câu, chờ nhìn thấy Lý Hạo thì hơi có vẻ nghi hoặc, cái trang phục này... Quái nhân này là ở đâu ra?

Hầu Tiêu Trần cũng không nói cái gì, ba người xuống xe để tài xế lái xe rời đi.

Lý Hạo nhìn xung quanh một lượt có chút hâm mộ đám người này thật đúng là có tiền.

Cửa ra vào có một viên thần năng thạch cực lớn.

Tràn ra một chút thần bí năng vô cùng tinh thuần, khiến cho người ta đến nơi này một lần liền có loại cảm giác thoải mái cùng sảng khoái.

Lầu nhỏ ở trước cửa thì trồng một chút hoa cỏ.

Lý Hạo nhìn kỹ... Giống như bọn nó đều có một cỗ năng lượng tràn ra, cái này chỉ sợ được nuôi bằng không ít thiên tài địa bảo.

Mà Hầu Tiêu Trần thì không cảm thấy kinh ngạc giống như vậy, dù y cũng là lần đầu tiên tới nhưng lại không thèm để ý đến những thứ này mà chỉ nói thẳng: "Tìm một chỗ ăn cơm."

“Được, Hầu bộ trưởng, mời!"

Nữ nhân với gương mặt tươi cười cũng không nói thêm cái gì, những bảo an ở cửa ra vào cùng người giữ cửa kia vậy mà đều là siêu năng, giờ phút này từng người từng người đều nghiêm túc cong lưng cúi chào, cửa thủy tinh phía trước cũng nhanh chóng bị người mở ra.

Một cái hành lang khổng lồ đập thẳng vào mắt.

Ở đây có không ít người đang chờ, là bí thư lái xe hoặc là quan viên cửu ti có cấp bậc hơi thấp một chút đều tự nhiên xếp hàng chờ ăn cơm.

Cửa lớn vừa mở khiến một đám người khẽ giật mình.

Thấy được Hầu Tiêu Trần, bọn hắn đều kinh ngạc không gì sánh được, sau vài giây không ít thành viên của cửu ti ngồi không đứng đắn lại nhanh chóng chỉnh đốn lại thân thể.

Có người của Tuần Kiểm Ti hoặc là người của Tuần Dạ Nhân càng là trực tiếp đứng dậy. "Hầu bộ trưởng!"

Hầu Tiêu Trần khẽ gật đầu, nhìn không chớp mắt tiếp tục hướng phía trước mà đi.

Mà Lý Hạo chống chính mình nhỏ quyền trượng, mang theo mũ dạ, cũng nhìn chung quanh một lần, lộ ra nở nụ cười.