Viên Thạc gật gật đầu: “Cách nghĩ không tồi!”
“Là do Hồng sư thúc nói.”
“Câm miệng!”
Viên Thạc có chút vô lực, vừa nãy không khen còn tốt hơn, thì ra là do Hồng Nhất Đường chỉ điểm.
Nhưng rất nhanh lại nói: “Cách nghĩ không sai, nhưng còn một chỗ, tổng cương kiếm Thế của ngươi có đủ mạnh hay không? Có thể thống lĩnh hết tất cả hay không? Một kiếm của tổ tiên ngươi đúng là rất cường đại, nhưng thời khắc ngươi cảm ngộ lại quá yếu … có lẽ, ngươi nên trở về Ngân thành, xem lại một kiếm kia đi!”
Trong lòng Lý Hạo khẽ nhúc nhích, gật đầu.
Nhưng rất nhanh lại nhíu mày: “Lão sư, con bây giờ chưa chắc có thể nhìn thấy lần nữa, muốn nhìn thấy thứ đó, cần kích phát lực lượng của huyết mạch, lúc đó chỉ có Huyết Thần Tử mới làm được, vả lại còn phải mạnh hơn con… thực lực bây giờ của con, Huyết Thần Tử của Húc Quang đỉnh phong cũng chưa chắc được, ít nhất cũng là phải của Thuế Biến kỳ…”
“Vậy thì tìm Hồng Nguyệt là được!”
Viên Thạc nói một cách đương nhiên: “Phía Hồng Nguyệt, khẳng định là có.”
Được thôi.
Lý Hạo cười một tiếng, lại gật đầu.
Có lẽ, đã đến lúc tìm cường giả của Hồng Nguyệt tính sổ, vả lại, lão sư nói rất đúng, bản thân có lẽ nên trở về nhìn lại một kiếm kia, lúc trước, thời điểm mà hắn nhìn thấy, đúng là hắn còn rất nhỏ yếu.
Vả lại khi đó những gì nhìn thấy chưa hẳn đã là toàn bộ.
Lý Hạo giờ đây, ngũ Thế đã cắm rễ vào khóa siêu năng, hắn lại bắt đầu hấp thu Thần Năng Thạch cường hóa ngũ tạng và nhục thân, cường hóa xương cốt.
Sau đó, Lý Hạo còn chuẩn bị tiếp tục bổ sung bão hòa khóa siêu năng.
Hai bút cùng vẽ!
Không ai quy định Uẩn Thần thì không thể bão hòa khóa siêu năng, có nhiều tiền thì muốn làm sao cũng được, Lý Hạo có rất nhiều Thần Năng thạch, chính là có lực lượng như vậy.
Mà khi tu luyện đến ngày thứ 8, Viên Thạc đứng dậy, cũng làm gián đoạn việc tu luyện của Lý Hạo.
Lý Hạo mở mắt ra, nhìn thoáng qua Viên Thạc.
Hắn biết lão sư như muốn rời khỏi.
Kỳ thực, có đôi khi hắn cũng không hiểu lão sư cho lắm.
Giai đoạn bây giờ, ở cùng với mình, dùng kiếm năng tu luyện, có thể sẽ trợ giúp rất lớn cho lão sư, lão ra ngoài đào mộ cũng được, giết người cũng tốt, không phải cũng là vì những thứ này hay sao?
Viên Thạc thở một hơi thật dài, tinh khí thần đều rất sung mãn.
Lại nhìn thoáng qua Lý Hạo, cười nói: “Mấy ngày nay hiệu quả không tệ, bất quá, đã chờ đợi rất lâu, ta đi tìm một số lão bằng hữu để chơi đùa… Ngươi nếu muốn đi trung bộ, thì phải kiềm chế một chút, trong lúc ngươi tiến bộ thì người khác cũng tiến bộ, không phải là ai cũng trì trệ không tiến, trong tay ngươi có thần kiếm và giày Truy Phong, người để ý đến ngươi cũng không ít, một ngày ngươi chưa siêu việt đệ lục cảnh, những người đó chắc chắn sẽ không từ bỏ.”
Lý Hạo gật gật đầu, có chút thương cảm.
Viên Thạc ngược lại không có chút thương cảm nào, cười ha ha nói: “Vậy ta đi trước, tiểu tử ngươi hãy đi nhiều một chút, mở mang thêm kiến thức, còn con chó này nữa, đừng dẫn theo mãi, hết ăn lại nằm, vả lại mục tiêu quá lớn!”
Hắc Báo có chút hậm hực, lão già này thật xấu xa!
Viên Thạc vỗ vỗ cái đầu chó của Hắc Báo, cười nói: “Con chó ngu ngốc! Là đại yêu, tiếp tục như vậy mãi cũng không được! Yêu cũng nên có chút truy cầu của yêu…ta biết một chỗ là Thiên Bằng Sơn, bên đó có một đầu đại yêu gọi là Thiên Bằng Đại Điểu, nếu như ngươi có thể giết chết nó… ngươi sẽ rất có tiền đồ!”
“Đừng cho rằng đi theo loài người học được một chút gì đó, liền có thể vô địch, ngươi là truyền thừa của cổ yêu, có nhiều thứ yêu tộc có thể sử dụng, nhân tộc lại không… hậu duệ cổ yêu, không có kẻ yếu, bí thuật của những võ sư bây giờ chưa hẳn đã có thể lợi hại hơn so với truyền thừa của cổ yêu.”
Về phần Hắc Báo có nghe lọt tai hay không, lão cũng mặc kệ.
Chỉ là nhắc nhở vài câu thôi.
Rất nhanh, Viên Thạc quay người rời đi, rất là tiêu sái, hoàn toàn không có một chút thương cảm hay luyến tiếc gì.
Phía sau, Lý Hạo đứng dậy, một mực đưa mắt nhìn, chờ Viên Thạc đi xa mới than nhẹ một tiếng: “Cứ nói thẳng là đi tìm Bích Quang Kiếm đi, nhất định phải nói nhiều như vậy sao, aii!”
Tuổi tác đã lớn như vậy, còn có tâm tư đi tìm nữ nhân, lão sư đúng là… xem ra, có đồ đệ cũng không bằng thú vui tìm nữ nhân nha.
Nơi xa, Viên Thạc vừa mới biến mất, quay đầu liếc nhìn Lý Hạo, trong mắt có chút sát khí!
Nghịch đồ này!
Thật mẹ nó muốn thanh lý môn hộ!
Suốt ngày chỉ biết bịa đặt mà thôi!
Ai đi tìm nữ nhân chứ?
Trong lòng chửi bới, lại nghĩ đến điều gì đó, hừ một tiếng, ta chỉ muốn đi xem thử Bích Quang Kiếm có bị người ta đánh chết không, nghịch đồ này, trong đầu nghĩ gì thế không biết?
Đương nhiên, cũng hơi có chút thương cảm, rời khỏi Lý Hạo, lão phải tự lực cánh sinh.
Cũng tốt!
Những người cùng thời với lão đều không thích hợp ngồi mát ăn bát vàng, cũng không thích như vậy, ngoại trừ Nam Quyền là không biết xấu hổ thích ăn uống miễn phí ra, bọn người Viên Thạc đều không có hứng thú này.
…
Chờ Viên Thạc rời khỏi, Lý Hạo lại hấp thu kiếm năng thêm mấy ngày, bảo trì thời gian tu luyện trong 10 ngày, sau đó hắn lựa chọn rời khỏi.
Đây cũng là lần bế quan tu luyện dài nhất của hắn.
Trọn vẹn suốt 10 ngày.
Thời điểm xuất quan, đã là cuối tháng 10, trước mắt đã sắp bước vào tháng 11.
Nếu cứ tiếp tục tu luyện như vậy, có lẽ có thể bảo hòa khóa siêu năng, nhưng bảo hòa đơn thuần, cũng không tưởng tượng lại có thể tăng lên nhiều như vậy, Thế cũng là mấu chốt, Lý Hạo muốn Thế càng cường đại, vả lại, hắn cũng muốn trở về xem lại một kiếm kia.
Mà những thứ này, còn cần phải có một món đồ, chính là Huyết Thần Tử đã kích phát huyết mạch kia.
Vả lại còn phải là Huyết Thần Tử có đẳng cấp cao mới được.
Nếu không, Thế quá mạnh, kiếm ý tổng cương không cách nào thống lĩnh được, khi đó, Lý Hạo sẽ không cách nào có thể dung hợp ngũ Thế, nếu như ngũ Thế rời rạc, thực lực của Lý Hạo ngược lại sẽ theo sự cường đại của Thế mà yếu đi.
Cũng chính là bởi vì cân nhắc những thứ đó, Lý Hạo liền dẫn theo Hắc Báo tiếp tục hành trình.
Mà Hắc Báo, căn bản không để ý tới những gì Viên Thạc đã nói, nó mới không thèm đi, theo Lý Hạo ăn uống miễn phí rất dễ chịu, ra ngoài đánh sống đánh chết, như vậy quá thê thảm rồi.
…
Ngày cuối cùng của tháng 10, Lý Hạo bước ra khỏi biệt thự, đi về phương nam.
Từ Đông Tân đi về phương nam, sẽ là trung bộ.
Hướng bắc, chính là đường về phương bắc.
Lý Hạo vẫn chưa lựa chọn trở về, hắn muốn đến trung bộ xem thử, xem một chút cường giả chân chính của trung bộ, mở mắt ra mà nhìn thế giới rộng lớn này.