TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 120: Phản sát! (2)

“Nực cười!”

Viên Thạc!

Nếu là 20 năm trước, không, 3 năm trước, gã sẽ không dám khiêu khích Viên Thạc, nhưng … bây giờ thời đại thuộc về Viên Thạc đã trôi qua rồi.

Siêu năng nổi dậy, võ sư……ha ha!

Gã chính là võ sư …còn là cấp độ Phá Bách, gã rất hiểu rõ, bây giờ võ sư đã suy tàn.

Nhưng trong vài năm trở lại đây, ngày càng có nhiều siêu năng giả cấp độ Nhật Diệu, đều tăng lên từng ngày, chỉ một Ngân Nguyệt hành tỉnh thôi, mà đã có một đám lớn siêu năng giả cấp bậc Nhật Diệu.

Đây là tồn tại có thể sánh với Đấu Thiên.

Mà võ sư…… cả Ngân Nguyệt hành tỉnh cũng không có một vị Đấu Thiên.

Võ đạo, đã hoàn toàn suy sụp.

Dạng lão già cổ hủ như Viên Thạc này, cũng nên xuống mồ.

Mà Lý Hạo vẫn trông cậy vào Viên Thạc sẽ báo thù cho hắn…… Viên Thạc nên tự lo cho bản thân lão thì hơn, Tuần Dạ Nhân không bảo vệ được lão cả đời, kẻ thù của lão phải nói là nhiều vô kể, nghe nói vị địch nhân trước kia của lão, từ Phá Bách đã bước vào Nhật Diệu, hình như mấy năm nay càng tiến bộ hơn, đã vượt hơn Nhật Diệu!

Trước kia, Tuần Dạ Nhân không thèm để ý một kẻ Nhật Diệu nên vẫn bảo hộ cho Viên Thạc, giờ đây, có cấp độ còn cao hơn Nhật Diệu muốn đến báo thù, Tuần Dạ Nhân còn bảo hộ được lão sao?

Những suy nghĩ như vậy, cứ không ngừng chớp tắt lập lòe trong đầu của gã võ sư đeo mặt nạ quỷ.

Đùng!

Đúng vào lúc này, một viên đạn xẹt ngang qua tai, suýt chút nữa là trúng gã.

Võ sư đeo mặt nạ quỷ lập tức tỉnh táo!

Gương mặt dưới lớp mặt nạ lộ ra vẻ tức giận, giọng nói càng trở nên lạnh lùng và gay gắt: “Lý Hạo, lại đây, ta sẽ không giết ngươi, ngươi muốn Liễu Diễm và Trần Kiên vì ngươi mà bị chôn theo hay sao? Ngươi có biết, một khi tiểu đội Liệt Ma bị diệt thì cái Ngân Thành này sẽ chết bao nhiêu người không hả?”

“Căn bản ngươi không hiểu được, Ngân Thành này quá nhỏ, đây là thành phố yếu và nhỏ nhất trong số 32 thành của Ngân Nguyệt hành tỉnh, là một sự tồn tại có thể sẽ bị bỏ rơi, có biết bao người có ý đồ với Ngân Thành, Tuần Dạ Nhân không đủ sức lực và tâm tư để trấn giữ Ngân Thành…….Ngay từ mấy năm trước, Tuần Dạ Nhân đã đề nghị nên bỏ thành nhỏ này, tập trung và sáp nhập dân chúng về thành lớn hơn, chủ trương phòng thủ chiến lược!”

Lưu Long không muốn Ngân Thành biến mất trong dòng sông dài lịch sử, nhất quyết trấn giữ Ngân Thành, lấy sức mạnh của võ sư Phá Bách để chống lại siêu năng.

“ Lưu Long từng khoe khoang trước mặt Tuần Dạ Nhân, y còn sống một ngày thì Ngân Thành không thể bị bỏ rơi, y chết rồi … thì Ngân Thành có lẽ sẽ trở thành dĩ vãng, vô số người dân sẽ từ bỏ nhà cửa và cơ nghiệp, phải tha phương cầu thực!”

“Ngươi muốn Lưu Long chết cùng ngươi sao?”

Ở phía sau, võ sư đeo mặt quỷ giận dữ thét lên!

Có vẻ như đang nghĩ cho Ngân Thành, lo lắng cho tương lai của Ngân Thành.

Tất nhiên, điều này cũng đúng.

Mấy năm trước, phía trên cũng có đề cập đến gợi ý này, từ bỏ thành nhỏ, củng cố thành lớn, Tuần Dạ Nhân không đủ tinh lực, không thể phân tán lực lượng để trấn giữ Ngân Thành và chống lại siêu năng.

Nhưng mà, Lưu Long cho rằng một mình y là đủ!

Với sức mạnh của một võ sư, chống lại sự đột nhập của các siêu năng, để Ngân Thành không cần phải di dời.

Di dời, nói thì rất đơn giản.

Một khi di dời, sẽ có vô số người bỏ việc buôn bán của gia đình lên thành phố lớn, không tiền tiết kiệm, không nghề nghiệp, rời xa quê nhà, người trẻ thì không sao, nhưng người già và trẻ em thì phải sống sao đây?

Thế đạo này, đang dần thêm hỗn loạn.

Trăm vạn nhân khẩu, e rằng hơn phân nửa sẽ rất thêm thảm.

Ngày nào Lưu Long còn chưa chết, cường giả trong lĩnh vực siêu năng như Nhật Diệu thì không thèm để ý đến Ngân Thành, còn Nguyệt Minh đến đột kích thì bị Lưu Long chém giết, cho nên lĩnh vực siêu năng vẫn chưa đặt chân đến Ngân Thành.

Nhưng nếu Lưu Long chết thì sao?

Thì sẽ có biết bao nhiêu siêu năng giả, một bước lên mây, lúc này cực kỳ khát khao, tiền tài, vật chất, mỹ nữ, thành lớn không dám tới, chỉ dám đến thành nhỏ tìm thú vui.

Ngân Thành, không biết có biết bao nhiêu ánh mắt đang nhìn chằm chằm không thôi.

……

Lý Hạo bị Liễu Diễm ôm chặt, ánh mắt hơi thay đổi.

Là như vậy sao?

Trên thực tế là muốn bỏ thành nhỏ… Điều này có nghĩa là ngay cả quan chức cũng khó có thể kiểm soát được tình hình chung, đành phải bỏ một số nơi, xây thành lớn, sẽ chứa được nhiều người hơn, cũng phòng thủ được tốt hơn.

Vậy phía cơ quan nhà nước đều bị ép đến độ không thể không phòng thủ rồi sao?

Trong lĩnh vực siêu năng, rơi vào thế yếu rồi ư?

Nhưng nhà nước còn có quân đội , số lượng quân đội đông đảo, còn có vũ khí nóng, vũ khí nóng cực kỳ lợi hại không gì sánh được, nghe nói còn có vũ khí cao cấp có thể hủy diệt toàn thành phố, trong hoàn cảnh như thế này, đều không thể không phòng ngự được sao?

Lý Hạo cảm thấy khó tin!

Trong ấn tượng của hắn, quan chức vẫn là vô cùng quyền lực, hắn cũng luôn cảm thấy, Tuần Dạ Nhân không nguyện ý bỏ thêm sức lực ra, nguyên nhân là vì họ cảm thấy Ngân Thành này quá nhỏ, nên lười đến đây trấn giữ.

Nhưng lúc này, cảm thấy chưa hẳn!

Từ bỏ Ngân Thành!

Chẳng trách mấy năm trước, Ngân Nguyệt hành tỉnh luôn muốn đổi tên thành Nguyệt Diệu hành tỉnh, chỉ là đều không thành công, có lẽ trong đó có công lao của Lưu Long.

Lưu Long là một võ sư Phá Bách, trên thực tế nếu đến Bạch Nguyệt thành cũng sẽ có chỗ đứng.

Tuy vậy, ông ta vẫn luôn ở lại Ngân Thành không rời đi.

“Chính nghĩa……”

Bên tai, những khẩu hiệu đạo đức giả thường ngày của Lưu Long vang lên.

Bảo vệ chính nghĩa!

Trừ ma vệ đạo!

Lý Hạo luôn cảm thấy những lời này là giả dối, tự an ủi bản thân, nhưng lúc này ……từ trong miệng địch nhân đã biết thêm một chút, Lý Hạo đột nhiên cảm thấy, có lẽ……Lưu Long quan tâm đến khẩu hiệu này hơn hắn nghĩ.

“Bóng tối không bao giờ chiến thắng được chính nghĩa!”

Lý Hạo gầm nhẹ một tiếng!