TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1146: Ma kiếm giết bốn phương (3)

Moi bụng mở ruột, nghe tới đáng sợ, nhưng đối Yêu tộc mà nói, nhục thân cường hãn, thật ra... cũng không phải không thể tiếp nhận.

"Lát nữa ta lại dùng nước suối sinh mệnh, giúp ngươi chữa trị thân thể."

Theo từng câu Lý Hạo nói ra, Hắc Báo không có ý kiến nữa.

Lý Hạo cũng đã hiểu.

Con chó đồng ý.

"Đi tới bên cạnh bọn họ!"

Hắc Báo nện tứ chi, đi đến trước mặt những người kia, vênh váo tự đắc, phách lối vô cùng.

Mà Lý Hạo, cũng bắt đầu phát ra tinh thần ba động: "Khuê Sơn Yêu tộc, nguyện ý cùng Định Quốc Công phủ chính thức liên minh! Đợi bổn vương trở về Khuê Sơn, Long Thần lập tức điều động 5 vị Húc Quang Yêu tộc, trăm vị Tam Dương Yêu tộc, ngàn vị dưới Tam Dương Yêu tộc, hiệp trợ Quốc Công phủ đóng giữ Định Biên!"

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều biến sắc.

Có người thì vui vẻ ra mặt!

Đó là nhất hệ của Định Quốc Công phủ, giờ nghe nói như thế, đều tâm tình không tệ, 5 vị Húc Quang đại yêu, còn có hơn 100 Tam Dương, hơn ngàn Yêu tộc khác... được nha.

Lý Hạo lại tiếp tục chém gió: "Không chỉ như vậy, Khuê Sơn Yêu tộc, nguyện hàng năm ủng hộ Định Quốc Công phủ 500 giọt suối sinh mệnh..."

Đám người chấn động, Định Quốc Công cũng giật mình, dưới sự kinh hãi, suýt chút nữa muốn mắng người, cái này không cần phải nói, có câu, mang ngọc có tội... sẽ khiến Quốc Công phủ trêu chọc một chút phiền toái.

Đương nhiên, nghĩ lại thì đây... có lẽ là chuyện tốt.

Đạt được Khuê Sơn trợ giúp, không cần kiêng kị quá nhiều.

Có lẽ, còn có thể thừa cơ mời chào một số người.

Mời chào một số cường giả đỉnh cấp!

Dù sao, 500 giọt suối sinh mệnh, đây chính là con số trên trời.

Mà đám Du Tiều, thì sắc mặt lập tức khó coi, 500 giọt suối sinh mệnh, giỡn sao?

Hù dọa người?

Thế nhưng... nếu là sự thật?

Vậy còn đấu cái gì!

Trong nháy mắt, Du Tiều có chút tuyệt vọng, trong lòng cuồng mắng, vì sao bỗng nhiên lòi ra Khuê Sơn nhất tộc, hơn nữa nhìn bộ dáng, thật là có Cổ Yêu ủng hộ, thậm chí không chỉ một vị, đáng chết, vì cái gì?

Từ gia dã tâm bừng bừng, bọn hắn chỉ là vì tự vệ mà thôi, có lỗi sao?

Vì sao nhất định phải như thế đối với bọn họ!

Du Tiều không cam tâm, nhưng lại không thể làm gì... chỉ là hạ quyết tâm, lần này, nhất định phải lưu lại đầu đại yêu này, dù chết tại Định Biên, cũng phải vì Hoả Minh hành tỉnh lưu lại đường lui cùng hi vọng.

Trưởng tử của Đông Cực hầu cũng vô cùng căng thẳng.

Mà giờ khắc này, đại yêu màu vàng còn vênh váo tự đắc đi đến trước mặt mấy người bọn họ, mắt chó liếc xéo, mang theo vẻ càn rỡ.

Lý Hạo lại tinh thần ba động: "Đám nhân tộc các ngươi, đừng hòng mưu toan phá vỡ hợp tác giữa Khuê Sơn cùng Định Quốc Công phủ, không thể nào, bổn vương không ngốc, có lẽ có nhân tộc muốn giết bổn vương, nhưng bên Khuê Sơn, rất nhanh sẽ có cường giả tới đón bổn vương trở về..."

Đằng sau, Định Quốc Công mơ hồ cảm thấy không ổn.

Lố quá rồi!

Nói như vậy, dễ dàng chọc giận bọn hắn, để đám Du Tiều trở nên bất cần, liều chết đánh cược một lần, chấn nhiếp là được rồi, ép đối phương quá không nên, thỏ cùng đường còn cắn người đó.

Lão đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên biến sắc.

Ngay trong nháy mắt này, nhanh đến mức cực hạn, lão thậm chí cũng không thấy gì, ngay lúc này, đại yêu màu vàng bỗng nhiên kêu thảm, trên bụng bỗng xuất hiện một vết máu!

Trong nháy mắt, rất nhiều máu phun ra ngoài!

"Rống!"

Một tiếng rống to thê lương truyền ra, chỉ trong chớp mắt, một đầu đại yêu cường đại hiện ra, khí tức cực kỳ khủng khiếp, cứ như viễn cổ cự thú.

"Cổ Yêu..."

Ý nghĩ này vừa thoáng hiện, Lý Hạo thê lương gào thét: "Đáng chết, các ngươi dám đánh lén huyết duệ của Cổ Yêu tôn quý!"

- Rống!

Tiếng gầm gừ chấn động thiên địa, Hắc Báo vồ móng vào Du Tiều.

Du Tiều cũng sững sờ.

Mang theo khó tin... ai làm?

Lá gan này, thật to lớn.

Nhưng đến giờ khắc này, y không để ý tới được nhiều nữa, đại yêu công kích y, hơn nữa đại yêu bỗng nhiên xảy ra chuyện, dù không phải y làm, Định Quốc Công cũng sẽ không bỏ qua y!

"Giết!"

Quát to một tiếng, hắn đánh một quyền về phía Hắc Báo, gào thét: "Từ Khánh muốn một mẻ hốt gọn chúng ta, cấu kết Yêu tộc, cấu kết hải tặc, giết lão!"

Đám người có chút hỗn loạn.

Trưởng tử của Đông Cực hầu, mặt tái mét, sau đó nghiến răng, không nói gì, đạp bước bay lên không, trong tay hiện ra một cây trường thương, một thương đánh tới Hắc Báo!

Mấy vị cường giả của Thần Nhật hội, sau khi kinh hãi, trong chớp mắt có quyết định.

Không thể để cho bọn chúng hợp tác thành công!

Bởi vì, đúng vào lúc này, Lý Hạo lại gào thét: "Bổn vương nhớ kỹ các ngươi, Hoả Minh, Đông Cưc, Thần Nhật hội, chờ bị hủy diệt đi! Khuê Sơn chắc chắn báo thù đến cùng, không chết không thôi..."

Đằng sau, Định Quốc Công cũng kinh hãi.

Đến giờ lão vẫn chưa phát hiện, đại yêu màu vàng rốt cuộc bị ai công kích, còn có cường đang núp lùm sao?

Nhưng giờ phút này, không rảnh để tra.

"Đồ khốn!"