TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1127: Gan to bằng trời (7)

Chuyện khác không đề cập tới, là phủ nhận, hay là thừa nhận, hoặc là khinh thường trả lời?

Giờ phút này, lão cũng có chút hồ đồ, nhưng cũng sáng tỏ thân phận của yêu quái màu vàng, hậu duệ Cổ Yêu, thân phận tôn quý, cả đại xà này cũng nói thân phận tôn quý... chẳng lẽ... chẳng lẽ là đại yêu màu vàng là hậu duệ đại yêu trong đế cung sao?

Trong Đế cung, chẳng lẽ ngoại trừ yêu thực, còn có Cổ Yêu sống sót?

Vừa nghĩ tới đó, Từ Khánh giật mình.

Khuê Sơn này rốt cuộc chôn giấu bao nhiêu bí mật?

...

Vào lúc này tại một nơi khác.

Bên trong Khuê Sơn, rắn lớn đưa mắt nhìn cường giả Nhân tộc kia rời đi, hơi nghi hoặc, nhưng trí tuệ không thấp, hình như biết cái gì, nhanh chóng không tiếp tục để ý, bổn vương cái gì cũng không nói.

Không thừa nhận chuyện sứ giả... sau này dám tìm bổn vương gây chuyện, bổn vương cũng không phải dễ trêu!

Hậu duệ của Cổ Yêu, thân phận tôn quý, chuyện này không thể lừa gạt.

Nó noi đều là thật, đã đủ nể tình cho mặt mũi như thế, những người này dù sau đó có gì không vừa lòng, dám đến Khuê Sơn gây chuyện, mình cũng sẽ không khách khí.

"Người trẻ tuổi của Chiến Thiên thành, muốn làm gì?"

Rắn lớn thầm nghĩ, nhưng sau đó không thèm để ý, hắn nói đi chấp hành quân vụ, vậy cứ mặc kệ.

Trước đó nói, hỗ trợ ngăn cản cường địch... chẳng lẽ chính là Định Quốc Công phủ?

Không hổ là truyền thừa của cổ thế gia, lá gan thật lớn, Định Quốc Công phủ cũng không dễ chọc, nhưng Khuê Sơn là lãnh địa của mình, nó cũng không sợ Định Quốc Công, nếu người kia có thể giúp mình hóa rồng... trực tiếp tiến đánh Định Quốc Công phủ nó cũng vui lòng.

...

Thời khắc này, Từ Khánh rơi vào trầm tư.

Nếu đại yêu màu vàng này, là hậu duệ của đế cung Cổ Yêu, vậy thật không phải dễ trêu.

Rắn lớn, còn có thể trêu.

Cổ Yêu... ai biết Cổ Yêu còn sống hay không, rốt cục mạnh đến mức nào, có thể sống đến bây giờ, vậy đáng sợ đến dọa người, cũng thật trêu chọc không nổi.

Lão lại đưa tin cho Từ Tinh.

Mà Từ Tinh, cũng vội vàng nói: "Sứ giả, mạo muội hỏi một câu, theo Khuê Sơn Long Thần nói, sứ giả xuất từ Cổ Yêu nhất mạch, không biết phải chăng là may mắn, có thể gặp tiền bối của sứ giả một lần?"

Lý Hạo chấn động!

Chết tiệt!

Ta mới đến bao lâu, không ngờ các ngươi còn đi gặp rắn lớn?

Thời khắc này, Lý Hạo cũng cảm thấy lạnh gáy... nhưng cẩn thận lắng nghe, hình như... rắn lớn không nói gì, không vạch trần mình.

Cổ Yêu nhất mạch... nói như vậy, rắn lớn chỉ nói điều này?

Dọa chết người!

Thời khắc này, Lý Hạo rất sợ, cũng cảm thấy mình có chút coi thường đối thủ, hắn nghĩ Khuê Sơn rất xa, không ngờ người của đối phương tới đó nhanh như vậy, cứ tưởng mình ngụy trang đại yêu, người ta sẽ không quá hoài nghi, không ngờ vẫn hoài nghi.

Cũng may, rắn lớn không vạch trần mình, nếu không chắc giờ đã không phải là tình huống này.

Nhưng vì vậy, sau này e rằng rắn lớn sẽ gặp phiền phức.

Trong đầu của Lý Hạo nhanh chóng dâng lên ngàn vạn suy nghĩ, vẫn chém gió: "Ngươi cũng xứng? Huống chi, tiên tổ ngủ say, không phải việc lớn không thể ra, thiên địa này có lẽ biến hóa... thôi đi, nói ngươi cũng không hiểu, muốn gặp có thể, chờ ngươi thành chí cường giả, có thể dẫn ngươi đi đế cung nhìn một chút, ngươi dám đi không?"

Từ Tinh ngượng ngùng, lại xác định một điều, thật đến từ đế cung!

Đáng sợ!

Trách không được, chỉ là tiểu yêu Tam Dương, cũng có thể trở thành Khuê Sơn sứ giả, thì ra là có lai lịch lớn.

Giờ phút này, từ chối không được, đáp ứng cũng không được, y đành phải nói: "Việc này can hệ trọng đại, sứ giả an tâm chớ vội, ta đi bẩm báo phụ thân..."

"Thật phiền phức!"

Lý Hạo nóng nảy nói: "Nhân tộc thật rắc rối, hay là các ngươi đã mất cả đôi, không phải một chiếc? Đừng nghĩ lừa gạt Yêu tộc ta... mất thật thì cứ nói, đừng lừa phỉnh Yêu tộc ta, nếu không thì, hậu quả không phải ngươi có thể gánh chịu! Không nói trước có cho mượn hay không, Truy Phong Ngoa, cứ cho bổn vương nhìn một cái, xác định phải chăng tại chỗ ngươi, không có ở đây, ngươi căn bản không có tư cách nói chuyện vớibổn vương... lãng phí thời gian của bổn vương!"

"Còn nữa, Truy Phong Ngoa này có phải bảo vật của bát đại bảo vệ gia tộc hay không, cũng không chắc... chờ nhìn thấy thật đồ vật lại bàn, nếu không thấy, Từ gia ngươi lừa gạt Khuê Sơn, cứ chờ đợi sự trả thù của Khuê Sơn ta đi!"

"..."

Từ Tinh im lặng, hoàn toàn cạn lời.

Trả thù?

Ai lừa gạt các ngươi!

Là tự các ngươi tìm tới cửa, lại còn không chịu đàm phán, lại còn già mồm đòi trả thù, quả nhiên yêu chính là yêu, không có chút kiên nhẫn, không có chút lý trí.

Quá vô lý, thiếu chút nữa trêu chọc một đám Yêu tộc, Từ Tinh cũng là đầu lớn như cái đấu.

Không nói thêm gì nữa, vội vàng trấn an vài câu, để Nhị tổng quản dẫn Lý Hạo đến phòng dành cho khách nghỉ ngơi, còn y thì vội đến chạy tới sân sau, y biết phụ thân luôn chăm chú quan sát, giờ cũng chỉ có thể hỏi thăm ý kiến của phụ thân.

Mà lúc này, Lý Hạo cũng sợ phát khiếp.

Đúng là tuổi trẻ chưa rành sự đời!

Lần sau làm loại chuyện này, nhất định phải nghĩ kỹ trước mọi chi tiết mới được, nếu rắn lớn nói thẳng không cử sứ giả, vậy mình có lẽ sẽ gặp phiền phức lớn rồi.

"Phải nhớ kỹ bài học lần này..."

Lý Hạo thầm nghĩ, cũng bắt đầu cân nhắc, đại xà đã giúp một lần, sau này có nên giúp đỡ hỏi xem rốt cuộc có phương pháp hóa rồng hay không?

Dù sao thì hắn chắc chắn là không có cách.

Còn bên Chiến Thiên thành có hay không, cũng không rõ, còn về tiểu thụ, cũng có thể hỏi giúp xem sao.

"Truy Phong Ngoa, tối thiểu cho mình nhìn xem... đến lúc đó, sẽ có cơ hội đoạt bảo!"

Lý Hạo thầm nghĩ, chợt nghĩ đến Quốc Công phủ, có chút không thích hợp, thật ra từ sau khi đi vào, cứ thấy gì đó sai sai, luôn có cảm thấy bị ai đó giám thị, mà Từ Tinh kia cứ nhìn ngọc đưa tin, còn tưởng là mình không biết, trên thực tế, Lý Hạo biết.

Vậy chẳng lẽ Từ Khánh luôn ở trong bóng tối nhìn chằm chằm, giám sát?

Nếu là như vậy... cũng có chút đáng sợ, hắn lại không thấy ai.

Đương nhiên, hắn nhìn thấy ở sân sau, có một số chùm sáng lớn, có lẽ Từ Khánh đang ở bên đó, nói như vậy, đối phương ở sân sau, cũng có thể giám sát sân trước, thậm chí nghe được thanh âm?

"Quốc Công phủ này, chắc chắn có một bộ thiết bị giám sát, hơn nữa còn rất mạnh, ta cũng không phát hiện... dù là tại đây, đều có cảm giác bị giám sát."

Lý Hạo cũng thầm thấy may mắn, may mắn không gan lớn đến mức trực tiếp lẻn vào, vốn còn muốn đào hang chui vào, may mà không làm thật.