TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1124: Gan to bằng trời (4)

Cân nhắc thêm, lão nói: "Vậy đi, ngươi trước hết kêu người nhanh chóng mang vị đại yêu này đến Quốc Công phủ, ta muốn gặp mặt nó nói chuyện... đúng rồi, ngươi đi đàm phán!"

Lão sẽ không ra mặt ngay, dự thính là được.

Tránh để đàm phán không thành, không dễ kết thúc.

Lúc này, Từ Khánh cũng vô cùng nghi ngờ, nghĩ đi nghĩ lại, khẽ nhíu mày, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì: "Bây giờ, cũng không phải không có người dự trữ nuôi dưỡng Yêu tộc, vẫn nên cẩn thận một chút... thế này đi, ngươi để Thiên Tướng quân, nhanh chóng đi Khuê Sơn một chuyến..."

Lão lại có chút chần chờ, trực tiếp đến hỏi người ta, có phải các ngươi phái tới sứ giả hay không?

Cái này... nếu là thật, vậy khó xử cỡ nào.

Người ta phái sứ giả đi, các ngươi nghi thần nghi quỷ, Yêu tộc lại tính tình nóng nảy, rất dễ đắc tội đại yêu.

Từ Khánh có chút lúng túng.

Nhưng lão cũng là hạng người đa mưu túc trí, hoàn toàn chính xác có chút lo lắng, có phải có một số người, cố ý thúc giục Yêu tộc, muốn hố hại mình hay không?

Suy tư một lúc, lão nói: "Ngươi bảo Thiên Tướng quân đi Khuê Sơn một chuyến, cứ nói phụng mệnh đáp lễ, sứ giả đã an toàn đến Đông Tâm thành, Quốc Công phủ tận sức để nhân yêu cùng tồn tại..."

Lão vừa nói xong, Từ Tinh vội vàng gật đầu, cũng rõ ràng ý của phụ thân.

Nhưng cảm thấy... nhỏ nói thành to.

Quá cẩn thận!

Y chỉ lo lắng nhân yêu hợp tác, sẽ dẫn đến địch ý của một số người, phụ thân thật thông minh, còn muốn đi xác định, có phải thật là sứ giả Khuê Sơn hay không.

Nhưng suy nghĩ tỉ mỉ, cũng có lý.

Nếu không phải, đúng là dễ dàng náo ra chuyện cười lớn.

Xem ra phụ thân nghĩ tối nay sớm hẹn gặp vị đại yêu này, làm tốt chuẩn bị cho ngày mai.

...

Mà lúc này Lý Hạo, thật sự đã chui vào bụng của Hắc Báo.

Hắc Báo trông thể trạng không lớn, trên thực tế, không gian trong bụng không hề nhỏ, Lý Hạo giờ cuối cùng đã rõ, vì sao con chó này có thể ăn nhiều như vậy.

Mà Hắc Báo, lúc này cũng không đen, mà là màu vàng.

Lý Hạo vôn định nhuộm màu cho nó.

Kết quả, Hắc Báo lắc đầu, không cần làm gì, chỉ lắc lắc vài cái, bộ lông của Hắc Báo liền biến thành màu vàng.

Đương nhiên Hắc Báo hóa thành chó lớn màu vàng, ăn hết lão nhân tóc trắng, ngoại trừ mấy người Lý Hạo, thì không có ai khác nhìn thấy, khi đó Thuế Biến kỳ Càn Phong cùng đã chết, Phàn Xương cũng chạy trốn, người bí mật quan sát, đã bị dọa chạy tứ tán.

Hắc Báo vào thời khắc cuối cùng hóa thành chó lớn màu vàng.

Cho nên Lý Hạo cũng không lo lắng bị người ta nhận ra bộ dạng này của Hắc Báo.

Còn về chuyện Định Quốc Công kêu người đi bái phỏng đại yêu Khuê Sơn, Lý Hạo thật sự không nghĩ tới, trong dự liệu của hắn, Định Quốc Công biết đại yêu Khuê Sơn đến rồi, dù có không vui, thì cũng không dám đuổi, tuyệt đối không dám tùy tiện đắc tội.

Còn chuyện đi Khuê Sơn thẩm tra là thật hay không... Lý Hạo quá to gan, cũng không sợ bị rắn lớn ăn.

Đây cũng là điểm mà Lý Hạo không nghĩ đến vào lúc này.

Tuổi còn quá trẻ, kinh nghiệm quá ít.

Cũng là lần đầu tiên làm loại chuyện này, không có kinh nghiệm gì, lưu lại lỗ thủng không nhỏ, đổi thành lão giang hồ, đại khái sẽ không mạo hiểm như Lý Hạo, mặc dù tình huống nội bộ Yêu tộc không dễ nghe ngóng, nhưng không phải là không thể nghe ngóng, một khi bị vạch trần, đó chính là dê vào hang hổ!

Mà lúc này Lý Hạo còn dương dương tự đắc, cảm thấy mưu kế không tồi.

Trước mặt của hắn, luôn có người giúp hắn mở đường.

Lý Hạo không nhìn thấy, nhưng có thể cảm ứng được, cũng luôn giả dạng làm Hắc Báo đáp lại, chỉ là rất lạnh lùng, cũng rất ít nói, đại yêu cũng có cao ngạo của đại yêu, dù chỉ là một đầu đại yêu Tam Dương.

Cứ như vậy, Lý Hạo lần nữa trở lại Đông Tâm thành.

Mà lần này, không hề bị thu phí.

Tiến vào Đông Tâm thành, nhanh chóng có một vị cường giả Húc Quang ra đón Lý Hạo.

"Hoan nghênh Khuê Sơn long sứ, ta là Nhị tổng quản của Định Quốc Công phủ..."

Thần ý của Lý Hạo không chút kiêng kỵ quét qua, cũng thấy rõ ràng diện mạo chân thực của người tới, đó là một nam tử trung niên trông có vẻ âm nhu, thực lực cũng không tệ, Húc Quang trung kỳ.

Húc Quang cảnh, đều là cường giả.

Nhưng Quốc Công phủ này thật đúng là không ít.

"Quốc Công đâu?"

"..."

Nhị tổng quản của Quốc Công phủ hơi chút nhíu mày, song nhanh tiêu tan, chỉ là trong lòng chửi thầm, Yêu tộc, quả nhiên thô tục!

Ngươi nghĩ sao, ngươi chỉ là một tiểu yêu Tam Dương tới đây, Quốc Công sẽ đích thân ra cửa thành nghênh đón ngươi?

Thật coi mình là chủ của Khuê Sơn sao?

"Quốc Công bị ốm..."

"Cái gì?"

"Quốc Công bị ốm..."

"Yếu vậy sao? Còn mắc bệnh? Có phải sắp chết rồi hay không?"

Lý Hạo ăn nói vô cùng thô tục, dù sao trong ấn tượng của hắn, đại yêu đều ăn nói như thế, Húc Quang cũng như thế, huống chi Tam Dương, hắn còn ngại mình nói năng không đủ thô tục.

Nhị tổng quản có vẻ dị dạng, nhanh chóng nói: "Sứ giả hiểu lầm, chỉ là bởi vì tiểu Công gia không may bị kẻ gian làm hại, Quốc Công gần đây khá buồn bã, hay sứ giả cùng ta đi Quốc Công phủ, Nhị công tử đang chờ đợi đại giá..."

"Nhị công tử lợi hại không?"

Hắc Báo đi theo đối phương, nhìn chung quanh, Lý Hạo thì phụ trách trao đổi.

"Cái đó... Nhị công tử mưu lược hơn người, thực lực cũng rất cường đại..."

Nhị tổng quản cười cười, dẫn Hắc Báo đi về phía trước, không đi đường lớn, mà đi đường nhỏ, né tránh những chỗ tập trung đông người.

Vừa đi, vừa thử dò xét nói: "Ngày mai là Đại tế của Quốc Công phủ, lễ truy điệu Đại công tử bị kẻ gian mưu hại, không biết sứ giả hôm nay tới đây, có phải liên quan đến việc này hay không..."

"A a a, tế điện, ta biết, Long thần đại nhân từng nói, nhưng chỉ là chết người, tế cái gì tế, chết thì chết thôi, Yêu tộc chúng ta chết rồi, đều trực tiếp ăn thịt bọn họ, ngày mai sẽ ăn Đại công tử nhà các ngươi sao?"

Nhị tổng quản trong lòng có chút buồn nôn, lại thầm mắng, Yêu tộc! thô tục

Chỉ có biết ăn!

Đáng tiếc, cũng không hỏi ra được gì, y cũng không vội, tiếp tục dẫn Hắc Báo đi lên phía trước, không bao lâu, đến Quốc Công phủ.

Lúc này, bên Quốc Công phủ đã mở cửa sau, mà không phải cửa chính.

Ở cửa sau, đề phòng nghiêm ngặt, không có một ai, mà không phải giống bên cửa lớn, khắp nơi đều là người.

Tại cửa sau mở rộng, Từ Tinh đang đứng đó chờ đợi.