TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1117: Kiến thức (5)

Cùng lúc đó.

Bên trong Khuê Sơn, một con cự xà, trên đầu dường như đã mọc sừng, đang chuyển đổi tiến hóa thành giao long, giờ phút này đột nhiên mở mắt, đôi mắt to không chút tình cảm, phát ra một tia lạnh lẽo.

Thân thể khổng lồ xuyên nhanh trong núi, nhanh chóng trườn đi.

Một mực tiến lên.

Tốc độ cực nhanh!

Vượt qua núi non trùng điệp, qua một hồi lâu, cự xà dường như nhìn thấy gì đó, đó là một con chó đang bay rất nhanh.

Hắc cẩu!

Mà giờ phút này, Lý Hạo lúc đầu cũng không để ý, một khắc sau đột nhiên mở mắt, nhìn về phía xa, Tinh Quang trong mắt lóe lên, một khắc sau, thầm mắng một tiếng!

Hắc Báo đồ đần này!

Cái mũi bỏ đi rồi hay sao?

Cách đó không xa, một con cự xà còn lớn hơn con đại xà trong Thương Sơn đang cuộn quấn bên đó, giống như một ngọn núi nhỏ, Lý Hạo lúc đầu còn tưởng là ngọn núi nhỏ, kết quả nhìn kỹ, trong lúc mơ hồ, ánh sáng chói mắt hiện lên.

Không khác biệt lắm với mấy đầu đại yêu trong Thương Sơn!

Đại yêu Thuế Biến kỳ!

Trong nháy mắt, Lý Hạo hiểu ra, có chút nhức nhói, sao lại có thể trực tiếp xâm nhập vào lãnh địa của nó như vậy chứ?

Hắc Báo dường như cũng đã nhìn thấy, nhìn thoáng qua bên đó, trong mắt chó của nó mang theo một chút nghi hoặc, đây chính là yêu hay sao?

Thật lớn!

Kích cỡ lớn như vậy, so sánh một chút với bản thân nhỏ xíu của mình, đột nhiên cảm giác được Lý Hạo nói giảm béo, đều là đang đánh rắm.

Nó ngược lại không có một chút ý sợ sệt, mà là có chút hiếu kỳ, không những không lùi, mà còn chủ động chạy qua bên kia, “Gâu gâu gâu!”

Kêu lên một tiếng.

Lý Hạo vừa muốn mắng con chó, thì con rắn lớn bên kia đột nhiên rút lui một chút, cự nhãn nhìn Lý Hạo và Hắc Báo, “Khuê Sơn chính là lãnh địa của ta, hậu duệ cổ yêu phương nào dám xâm nhập Khuê Sơn của ta?”

Lý Hạo khẽ giật mình!

Bà mẹ nó chứ!

Tình huống gì đây!

Còn chủ động chào hỏi cơ chứ, lần trước bốn đầu đại yêu của Thương Sơn, đừng nói chào hỏi, ngay cả cái rắm cũng không thả, sau khi bị bọn Hồng Nhất Đường đánh cho một trận, về sau mới ngoan ngoãn.

Bây giờ, đầu đại yêu này thế mà chủ động chào hỏi trước.

“Đi ngang qua thôi! Ta muốn đi lục địa phương đông, vô ý quấy rầy!”

Lý Hạo cũng là tinh thần ba động, mang theo một chút phong vị cổ xưa.

Không phải cố ý, hắn cam đoan điều đó.

Chỉ là tinh thần ba động, hắn cũng giống như đang giao lưu với cây nhỏ, chiến sĩ Hoàng Kim, chiến sĩ bạch ngân vậy, nên âm thanh quen thói mang theo một chút phong vị cổ xưa, mà đại xà kia đôi mắt cực to, dường như hiện lên một chút chấn động.

Quả nhiên là hậu duệ của cổ yêu!

Vậy còn nhân tộc này, chẳng lẽ là thế gia truyền thừa cổ nhân tộc hay sao?

Đại xà nhìn về phía Lý Hạo, lại nhìn Hắc Báo, đột nhiên tinh thần ba động: “Các hạ đến từ thế gia cổ xưa hay sao? Nơi dừng chân của tiểu yêu là Khuê Sơn, truyền thừa không đủ, giờ đây muốn đột xác hóa rồng, nhưng lại không có đầu mối…đại tôn có thể chỉ điểm một chút không?”

Lý Hạo đều ngây ngẩn cả người!

Tình huống gì đây?

Một con rắn đến cản đường, sau đó hỏi hắn, có thể hay không chỉ điểm một chút cho nó hóa rồng…

Bà mẹ nó!

Sắp hóa rồng rồi hay sao?

Ta còn chưa có gặp qua rồng, làm sao chỉ điểm được chứ.

Còn nữa, ngươi vừa gặp mặt đã hỏi ta cái này, ngươi cảm thấy thích hợp ư?

Lý Hạo có chút cổ quái, nhìn thoáng qua đại xà, đại xà kia dường như đoán được một chút tâm tư của Lý Hạo, lần nữa tinh thần ba động: “Đại tôn phải chăng cảm thấy tiểu yêu mạo phạm, tiểu yêu cũng không có ý mạo phạm, chỉ là năm đó từng được một vị đại tôn chỉ điểm qua, nói phương pháp hóa rồng y cũng không biết, chỉ có truyền thừa của những cổ yêu kia, truyền thừa của thế gia xa xưa mới có thể biết được. Mà y, lại không quen biết yêu tộc, không có phương pháp hóa rồng, ta thấy đại tôn đồng hành cùng với hậu duệ của cổ yêu nên mới…”

Lý Hạo sững sờ một lúc, “Ngươi… gặp người kia bao nhiêu năm về trước?”

“Rất nhiều năm trước!”

Nói nhảm, ta biết là rất nhiều năm trước, ta chỉ cảm thấy kì lạ, là cái người mà ngươi nói kia, đến cùng là chuyện của bao nhiêu năm về trước.

Siêu năng cũng chỉ mới xuất hiện 20 năm mà thôi.

Thế mà lại có người sớm biết truyền thừa cổ yêu.

Đương nhiên, thế gia cổ xưa cái gì đều là vô nghĩa… Lý Hạo kỳ thực có thể xem như là hậu duệ của Lý gia, một thế gia xa xưa, nhưng giờ đây chỉ còn lại một mình Lý Hạo, còn có thể coi là thế gia gì nữa, hắn cũng không có truyền thừa gì, chỉ có một thanh kiếm mà thôi.

“Ta không biết phương pháp hóa rồng!”

Lý Hạo thấy đại xà nói chuyện không rõ ràng, cũng không thể làm gì khác hơn được nữa: “Tọa kỵ này của ta, chính là được cường giả đỉnh cấp trong Chiến Thiên Thành chỉ điểm cho, giúp nó kích phát huyết mạch.”

“Chiến Thiên Thành sao?”

“Một trong tám thành của Tân Võ, ngươi biết không?”