TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1047: Hợp tác (5)

“Cho ta hấp thu thử thổ khải, hộ tâm kính, tiểu kiếm màu đen. Thổ khải hẳn là dùng da của địa long thú để chế tạo, còn thanh tiểu kiếm màu đen kia, dường như là thi thể của Hắc Ngục Khuyển chế tạo mà thành, Hộ Tâm Kính hẳn là chế tạo từ Liệt Sơn Giáp…”

Cây nhỏ phân biệt một hồi lại nói: “Bao tay và chuông gió kia, đẳng cấp hơi cao, rất dễ lãng phí, ba thứ đó chỉ là thi thể yêu tộc cấp thấp chế tạo mà thành, cũng có thể hấp thu thử một chút.”

Chuông gió có đẳng cấp cao, Lý Hạo cũng biết được.

Còn bao tay… đẳng cấp cũng cao sao?

Trong lòng Lý Hạo đang nghĩ, lại nghĩ tới Nam Quyền, Nam Quyền lần trước hình như đã nhìn rất lâu, nhưng lúc đó hắn cũng không để ý lắm, chẳng lẽ Nam Quyền có hứng thú ư?

Nhưng chẳng qua là lão ngại nói mà thôi hả?

Lý Hạo suy tư một phen, cho nó chút Thần Năng Thạch cũng được, nhưng cho Nguyên Thần Binh thì là ba kiện, vị này sau khi hấp thu, có lẽ sẽ cường đại hơn rất nhiều, lúc đó, sẽ không dễ gì đối phó được.

Nếu như trở mặt, bản thân không chừng sẽ phải chịu chết.

Cân nhắc một hồi, Lý Hạo lại nói: “Vậy ta sẽ bảo bằng hữu ta chờ bên ngoài, ngoài ra, lại nhờ mấy vị bằng hữu bên ngoài hộ đạo giúp ta, không có vấn đề chứ?”

Cây nhỏ: “……”

Ngươi không tin ta thì cứ việc nói thẳng là được.

Lý Hạo giải thích: “Mấy người bằng hữu kia, thực lực mạnh mẽ hơn ta, kiến thức cũng nhiều hơn ta, có lẽ sẽ có biện pháp tốt hơn có thể giúp tiền bối khôi phục…”

“Không cần!”

Cây nhỏ nói thẳng: “Ngươi chỉ không yên tâm để ta hấp thụ quá nhiều năng lượng mà thôi, nhưng ở đây, ta cũng không hi vọng có quá nhiều người ngoài đến, chi bằng như vậy, trước hết có lẽ ngươi không nên tiến vào, để người bên cạnh ngươi ở lại, cảm ngộ một chút, nếu như có hiệu lực, ngươi có thể lại cân nhắc.”

Lý Hạo nhìn Lưu Long, Lưu Long gật đầu: “Có thể thử chút, chỗ tốt không chừng sẽ rất nhiều! Nhưng ta là thủy hệ…”

Cây nhỏ này, có khi lại là mộc hệ, cũng có thể là sinh mệnh hệ.

Đối với y, có lẽ sẽ không giúp được quá nhiều.

Còn nữa, cái này cần phải tiêu hao Nguyên Thần Binh.

Lý Hạo suy nghĩ một phen, đột nhiên nói: “Ta để Lý Hằng vào có được hay không? Nói rõ tình huống với y, bây giờ y cũng đã bước vào Phá Bách viên mãn, cũng chính là đang cảm ngộ kiếm ý của mộc Thế, nếu như thật sự có được trợ giúp, có lẽ có thể khiến y bước vào Đấu Thiên, nếu như y ngay cả Đấu Thiên cũng không vào được, vậy đại biểu trợ giúp kia đối với ta cũng là có hạn.”

Lưu Long suy tư một phen: “Y sao? Ngược lại cũng được, thế nhưng… ngươi… ngươi yên tâm hả?”

Lý Hạo cười nói: “Có gì mà không yên tâm, lão đại, ngươi không phải từng nói, gia nhập vào đoàn chúng ta, thì chính là người của chúng ta, huống chi, lần này đưa mọi người đến đây, không phải là vì để một số người có hi vọng bước vào Đấu Thiên sao?”

Lưu Long bật cười: “Cũng đúng, là ta hẹp hòi!”

Lý Hạo nhìn về phía cây nhỏ nói: “Bên ngoài kia có một số cấp dưới của ta, trong đó có một người tu luyện Liễu Nhứ Kiếm, thực lực yếu hơn chúng ta, ta muốn để y tiến vào, ngươi sẽ tiếp tục nuốt Nguyên Thần Binh phóng thích một chút cái mà ngươi gọi là lực lượng bản nguyên kia, để y cảm ngộ một hai… ngươi thấy có được không?”

“Tùy ngươi.”

Kỳ thực cây nhỏ cũng có cảm giác, ngoài kia đúng thực là có một số người.

Nhưng thực lực dường như chẳng ra làm sao cả.

Lý Hạo cũng không nói thêm gì nữa, rất nhanh cùng Lưu Long rời khỏi, nhanh chóng đạp không mà đi.

Bọn hắn vừa đi, cây nhỏ lắc lư cành khô, nhìn về cây lớn đổ ngã cách đó không xa, rõ ràng chỉ là một gốc cây, lúc này ánh mắt dường như là đang tập trung trên gốc cây đại thụ kia.

“Phụ thân…”

Cây nhỏ nhìn đại thụ, lại nhìn về pháo đài cách đó không xa, bảo vệ hành cung chính là chức trách của phụ thân, chứ không phải của nó, phụ thân đã vẫn lạc, nhưng nó vẫn phải đóng giữ tại đây.

20 năm trước kỳ thực nó đã có thể rời khỏi, nhưng lại một mực không muốn rời đi.

Nó là cây non mà lúc phụ thân vẫn lạc đã lưu lại, từ rễ của đại thụ nảy mầm mà thành, nói là hậu duệ, kỳ thực cũng có thể coi như là bản thể trùng sinh.

Bảo vệ cái hành cung hoang phế này, dường như cũng đã trở thành sứ mệnh của nó.

Nếu như có thể, nó không hi vọng Lý Hạo vào đó.

Nhưng trước mắt, nó đã yếu ớt cực kỳ, nơi đây cũng đã bị người ta phát hiện, nếu như còn không nhanh chóng cường đại bản thân, khi đó sẽ có càng nhiều cường giả đến đây tìm tòi bí mật.

Hành cung này cho dù có bị từ bỏ, cũng là hành cung của tồn tại chí cao vô thượng đã từ xa xưa.

Sẽ không thể để người khác tùy ý bước vào như vậy được!

“Cho nên… chỉ có thể hợp tác… hắn là Đoàn Trưởng của Chiến Thiên Thành, vậy Chiến Thiên Thành hẳn là chưa bị hủy diệt triệt để, vẫn còn cơ chế khảo hạch, Hòe tướng quân đã đồng ý đưa ra một giọt tinh hoa sinh mệnh, hẳn là chưa hoàn toàn chết đi, có lẽ cũng là gửi gắm hi vọng vào người này, có thể khiến nó tìm kiếm một chút hi vọng sống sót…”

Trong lòng cây nhỏ thầm nghĩ.

Lý Hạo còn cho rằng, cây nhỏ gặp bất cứ người nào cũng đồng ý hợp tác, trên thực tế, đó là do hắn để xem nhẹ bản thân mình.

Nếu như hắn không lấy ra giọt sinh mệnh tuyền thủy đó, nếu không phải là có ngân giáp, nếu như không có Tinh Không kiếm… cái mà Lý Hạo phải đối mặt, chỉ có thể là cây nhỏ liều chết đánh cược một lần, huyết mạch của bát đại gia có đôi lúc cũng rất phế vật, rất vô dụng, nhưng có đôi khi lại là nước cờ đầu tiên của rất nhiều sự việc.

Nếu không có huyết mạch này, Lý Hạo cũng khó mà gia nhập Chiến Thiên quân, không có huyết mạch này, hắn cũng không có khả năng thuận lợi đạt thành hợp tác với cây nhỏ như vậy.