Tại căn cứ Võ Vệ quân.
Thời gian, mới đó đã qua 3 ngày.
Lý Hạo nói tĩnh tu 3 ngày, vậy thật sự là 3 ngày, 3 ngày vừa đến, trực tiếp thu công, không còn tu luyện.
Còn như đám Hách Liên Xuyên chưa thỏa mãn dục vọng, Lý Hạo nhìn cũng không nhìn.
Qua 3 ngày thời gian, Lý Hạo tiêu hao không nhỏ, thần bí năng tiêu hao hơn 3 vạn phương, vẫn như cũ, Lý Hạo hấp thu phân nửa, còn lại... con chó hút ít nhất 5,000 phương.
Phần còn lại là những gì mà Hách Liên Xuyên cùng hấp thu.
Đây là do con chó gần đây không hứng thú có mấy đối với ngũ hành nguyên tố, bằng không đám người này không hấp thu được nhiều như vậy.
Thần Năng Thạch tiêu hao hơn 100 khối.
Nhưng đối với Lý Hạo thì cũng không đáng là gì, diệt 2 vị Húc Quang, chỉ là trong nhẫn chứa đồ của 2 hải tặc, Thần Năng Thạch đã trên 800 khối, đúng là hải tặc có tiền.
Đến thời khắc này, Thần Năng Thạch của Lý Hạo không giảm trái lại còn tăng, cộng thêm số lượng vừa thu được, con số Thần Năng Thạch mà hắn sở hữu đã gần đạt tới số lượng 3000.
So với lúc vừa rời khỏi di tích, còn nhiều hơn một chút.
"Lý Hạo, đừng ngừng lại!"
Hách Liên Xuyên đầy khát vọng, vội vàng nói: "Khóa siêu năng của ta vẫn chưa xuất hiện, thực lực cũng không tăng lên..."
Lý Hạo liếc mắt nhìn y, một lúc lâu sau mới nói: "Phải không?"
"Đúng thế! Còn thiếu một tí..."
"Thật?"
"Đương nhiên!"
Hách Liên Xuyên thiếu chút nữa vỗ ngực ầm ầm để cam đoan.
Lý Hạo mệt tâm: “Tam Dương hậu kỳ, cũng được đấy, khóa siêu năng không xuất hiện, ngươi sẽ tăng lên cảnh giới sao? Hách bộ, lần sau bịa đặt... nghiệm túc một chút."
Hách Liên Xuyên khẽ giật mình.
Nhìn về phía Lý Hạo, không nói gì được, bộ mặt bi ai.
Thằng khốn này, ánh mắt thật độc.
Ta cứ tưởng không có ai phát hiện!
Lý Hạo chả thèm để ý y, nhìn về những người khác, không thể không nói, giờ hắn có chút hâm mộ siêu năng, Vương Minh đã là Nhật Diệu đỉnh phong, bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào Tam Dương.
Hồ Hạo, Vân Dao đều tiến vào Nhật Diệu, mặc dù chỉ là sơ kỳ, nhưng tốc độ cũng thật kinh người.
Ngược lại là Lý Mộng... thực bi thảm, còn đang luẩn quẩn ở Nguyệt Minh, nhưng dù gì cũng đến cấp độ Nguyệt Minh Nguyệt Doanh, tiến thêm một bước, cũng là Nhật Diệu.
Trên thực tế, mấy người này cũng không hấp thu quá nhiều.
Một vạn phương siêu năng, Hách Liên Xuyên tối thiểu thu hết một nửa, còn lại Vương Minh lại hấp thu một nửa, mới đến phiên 3 người này, kết quả, người ta rất nhẹ nhàng bước vào Nhật Diệu.
Ngẫm lại võ sư, muốn từ Phá Bách tiến vào Đấu Thiên... thật khó.
Lý Hạo trước trước sau sau, cũng vận không ít ngũ hành năng.
Nếu dựa theo trình độ của mấy người kia, 49 vị võ sư, không nói nhiều, tối thiểu một nửa tiến vào Nhật Diệu, cũng chính là cấp độ Đấu Thiên, nhưng trên thực tế, một người cũng không.
Thế, chặn bước chân của mọi người.
Lý Hạo liếc nhìn Lý Mộng, cứ tưởng rằng nàng sẽ uể oải... kết quả ngược lại là nghĩ nhiều, người ta tuyệt không uể oải, rất vui vẻ, nếu giả bộ... vậy cũng không giống, người ta hình như thật sự vui vẻ.
Mặc dù những người khác đều tiến bộ, nàng tiến bộ ít nhất, nhưng giờ Lý Mộng lại rất hưng phấn: "Sắp lên Nhật Diệu rồi, thật là mạnh!"
"..."
Một đám người, đều khó hiểu nhòm nàng.
Chúng ta... ai không là Nhật Diệu?
Ngươi mạnh cái rắm đó!
Thấy mọi người nhìn đến, Lý Mộng một mặt đắc ý, muốn nói cái gì, suy nghĩ một chút, bỗng nhiên ngậm miệng không nói.
Lý Hạo có chút hiếu kỳ, nhìn dạng này, là có thu hoạch gì sao?
Ánh mắt biến dị rồi?
Hay là cái khác?
Đương nhiên, Lý Hạo cũng không hỏi, nữ nhân này không giữ được bí mật gì, miệng còn lớn hơn cả Vương Minh, chỉ là biết rất ít thứ, cho nên không to mồm bằng, nếu nàng biết nhiều, còn nhiều chuyện hơn cả Vương Minh.
Bây giờ ngậm miệng, đại khái không cần mấy ngày, mọi người đều biết.
Lý Hạo cũng không nói thêm, cất bước đi ra ngoài.
Giờ hắn đã gia tăng thực lực, chủ yếu vẫn là trên nhục thân, còn về thế, không có biến hoá quá lớn, nhục thân cường hóa không ít, ngũ tạng cũng cường hãn hơn so với trước.
Chỉ có thể nói, sinh mệnh lực mạnh hơn, đối phương khó đánh chết mình hơn.
Nhưng lực công kích tăng lên sau khi nhục thân cường đại mang đến, lại không lớn như vậy.
Bây giờ đối quyền cùng Hải Sa, Lý Hạo cảm thấy, đại khái tỉ lệ mạnh hơn so với trước một chút, không đến mức luôn rơi vào hạ phong, sau cùng mới có thể lật bàn, có thể thế lực sẽ ngang nhau.
...
Lý Hạo rời khu tu luyện.
Giờ bên ngoài đã có võ sư bắt đầu hoạt động, hiển nhiên, qua 3 ngày, mọi người cũng đều hấp thu tiêu hóa vài thứ, Lý Hạo không nhìn ra cụ thể, nhưng có thể cảm nhận được một chút thế, giống như bắt đầu phấn chấn bừng bừng.
Điều này đại biểu 3 ngày nữa, có người bước vào cấp độ viên mãn.
Nơi xa, nhìn thấy bọn Lý Hạo đi ra, Lưu Long nhanh chóng đi tới, mấy ngày nay y không hề tu luyện, chủ yếu là giúp mọi người trình bày một chút kinh nghiệm, cùng phân cho mọi người một chút cơ hội cảm ngộ ngộ đạo cổ binh.
Lý Hạo vẫn luôn không quan tâm những chuyện đó, hắn mặc kệ, Lưu Long chỉ đành quản.
Trước kia, y chỉ quản tiểu đội Liệp Ma là được, giờ nhiều người hơn, song có kinh nghiệm nhiều năm làm chấp pháp đội trưởng, cũng có thể quản.
"Đoàn trưởng!"
Lưu Long nhẹ nhàng thở ra: "Còn có mấy người đang cảm ngộ ngộ đạo cổ binh, những người khác gần như cũng có một cơ hội cảm ngộ... song ngộ đạo cổ binh vỡ vụn không ít, giờ chỉ còn lại thanh kiếm kia..."
Lý Hạo nhìn về một phương hướng, bên kia hình như có người mơ hồ cảm ngộ thế.
"Bây giờ ai đang cảm ngộ?"
"Hồng Hạo!"
"Hắn?"
Lý Hạo có chút ngạc nhiên: "Bản thân hắn cũng sắp đi, sao lại chọn cảm ngộ cổ binh?"
Hồng Hạo dường như sắp cảm ngộ thành công, dựa theo Lý Hạo hiểu, Hồng Hạo là tam đệ tử của Hồng Nhất Đường, hẳn là sẽ không đoạt cơ hội của những người khác, ngược lại sẽ nhường lại cho người khác cảm ngộ mới đúng.
Lưu Long giải thích nói: "Một số đệ tử của Kiếm Môn không chịu cảm ngộ, nói cái gì bọn Hồng Hạo công lao lớn hơn, nên được cảm ngộ trước, dù là tự thân cảm ngộ thế, kiến thức nhiều hơn cũng tốt, Hồng Hạo không có cách nào, đành phải đáp ứng..."