Tả Lăng Tuyền nghe vị hôn thê dặn dò, đóng cửa phòng lại, đứng bên cửa sổ nhìn ra dòng sông.
Thiên địa tịch mịch, dòng sông ngoài cửa sổ đen như mực, phản chiếu ánh đèn đường phố. Bông tuyết theo gió rơi xuống, nhưng không cảm thấy chút lạnh lẽo nào, phong cảnh càng khiến người ta tâm khoáng thần di.
Tả Lăng Tuyền đóng cửa sổ lại, tiếng ồn ào xa xa cũng hoàn toàn yên tĩnh.
Trong tiểu lâu có đèn, tỏa ra ánh sáng vàng ấm áp, chiếu sáng bàn cờ, án trà trong phòng khách. Bên tường có cầu thang dẫn lên lầu hai, hẳn là nơi nghỉ ngơi.
Tả Lăng Tuyền đi lên lầu hai, trước mắt là một gian phòng ngủ. Trên ban công có thảm đệm để ngồi thiền, trong phòng có một chiếc giường lớn, sau bình phong còn có bồn tắm, tủ quần áo… bày trí cũng giống như tục thế.