Khương Di đỏ mặt, vẻ mặt nghiêm túc xen lẫn kỳ quái:
“Dì, sao dì lại nói cái này? Con… Con và hắn còn chưa thành thân, hơn nữa… hơn nữa con cũng chưa từng nghe người khác nhắc đến chuyện này, nhỡ đâu là lời đồn đại vô căn cứ, chẳng phải là… chẳng phải là có lợi cho hắn sao?”
Ngô Thanh Uyển nhíu mày, có chút không vui:
“Cái gì mà có lợi cho Lăng Tuyền? con và hắn vốn là vợ chồng đã đính ước, sớm muộn gì cũng sẽ… cái đó, sớm một ngày hay muộn một ngày, có gì khác biệt?”
Lãnh Trúc ngồi nghiêng sau lưng hai người, len lén nghe được, hiểu ý của Ngô Thanh Uyển, liền ghé sát lại: