Chư vị tu sĩ đã vào chỗ được một lúc nhưng vẫn chưa thấy lĩnh đội xuất hiện, không ai dám tự tiện khai màn, chỉ có thể âm thầm nuốt nước bọt.
Bởi vậy, có thể thấy là Lưu Ngọc cũng có chút ít uy tín.
Bỗng nhiên tất cả tu sĩ có mặt trên quảng trường đều cảm nhận được một luồng Linh áp siêu mạnh đang áp sát nơi này. Mọi người đều không nhịn được, quay đầu nhìn sang chỗ phát ra Linh áp.
Đúng lúc bắt gặp một bóng người đang nhàn nhã đi bộ tới.
Người này có mái tóc dài đen nhánh, áo bào trên người cũng thuần một sắc đen. Khuôn mặt hắn khá bình thường nhưng lông mi lại đen như mực, ánh mắt vừa bình thản vừa thâm thuý lại sắc bén như đao. Bên trong chính là ánh sáng trí tuệ cùng lý trí chói loá đến lộng lẫy.