"Nếu đã như vậy, vậy thì không hoàn thành được nhiệm vụ của tông môn thì cũng không trách được Lưu mỗ."
"Chẳng lẽ người này là nằm vùng của Hợp Hoan Môn?"
Thấy tình cảnh này, trong lòng Lưu Ngọc xuất hiện rất nhiều suy đoán, cuối cùng trên mặt lộ ra một tia cười lạnh, hắn phân ra một ít tinh thần chú ý tình hình của bên Thiên Khung Thành, nếu như tình hình có chút không đúng thì sẽ chặn đường tháo chạy.
Vì nhiệm vụ tông môn mà hy sinh tính mạng, con người Lưu mỗ hắn rất sợ chết, nhưng không có loại giác ngộ này.
Thời gian lại trôi qua hơn nửa khắc đồng hồ, thế tấn công bên Nguyên Dương Tông vẫn như cũ vừa gấp vừa mãnh liệt, tu sĩ Hợp Hoan Môn chỉ có thể chống đỡ nhờ vào trận pháp, hoàn toàn không có sức đánh trả.