Thân là người điều khiển trận pháp, Tào Mộng Vũ không thể tránh khỏi phản phệ khi trận pháp bị phá hủy, đến khí tức cũng suy yếu đi rất nhiều.
Dựa vào trận pháp đã không là đối thủ, trận pháp bị phá kia càng không phải là đối thủ.
Tu sĩ của Nguyên Dương Tông bên trong trận pháp đương nhiên sẽ không ở lại nơi đây để chờ chết, vào khoảnh khắc mà trận pháp bị phá ấy, bọn họ không hẹn mà cùng nhau quay đầu bỏ chạy.
Đệ tử Luyện Khí kỳ từng người từng người điều khiển pháp khí bay về phương Nam, đây rõ ràng là hướng ngược với phương Bắc, cũng là đường đi đến Vọng Nguyệt Thành.
Cũng có một vài tu sĩ thông minh không đi theo đoàn quân đông đảo mà bỏ chạy theo hai hướng trái phải, để tránh bị quân địch truy đuổi, họ không đi cùng nhau mà tản ra mỗi người một hướng, từng người từng người trong nháy mắt đã chạy xa hàng trăm thước, rồi dần biến mất giữa bóng tối.