Nghiêm Hồng Ngọc cuối cùng vẫn gọi Hồ Chí Vĩ lại, giống như đã có quyết định gì đó, sau đó bờ môi khẽ nhúc nhích lại không có âm thanh gì truyền ra, hai người hiển nhiên là đang dùng thần thức truyền âm.
Chỉ có điều hai người là tu sĩ cao nhất trong đám người ở đây, bọn họ tiến hành thần thức truyền âm thì người khác căn bản không có cách nào nghe trộm nội dung.
Lưu Ngọc đứng tại chỗ yên lặng nhìn xem.
Không cần đoán cũng biết nội dung hai người truyền âm là trao đổi một chút lợi ích, hoặc là Nghiêm Hồng Ngọc hứa hẹn một vài chỗ tốt, khiến cho Hồ Chí Vĩ dựa vào đó mà ra sức.
Chẳng qua là loại chuyện này có lợi đối với tu sĩ đóng giữ ở Linh dược viên cho nên tất nhiên là Lưu Ngọc cũng rất vui lòng quan sát, dù sao hắn cũng không cần nỗ lực gì.