Sắc mặt của Nghiêm Hồng Ngọc nghiêm trọng, hai tay ôm ngực nói với Hồ Chí Vĩ,
Về phần Linh dược viên Bính Tự Lục Hào, căn bản là không có khả năng, linh thảo luyện chế đan dược Trúc Cơ kỳ có một phần mười đến một phần mười lăm là do Linh dược viên này cung cấp, một vài phụ dược cần thiết cho đan dược Kim Đan kỳ cũng có trồng, tình huống như vậy đã liên tục mấy trăm năm, liên lụy quá lớn há có thể nói bỏ là từ bỏ.
Nàng thân là chủ sự của Linh dược viên, đối với hướng đi của linh thảo và mức độ quan trọng của Linh dược viên này vẫn nắm rõ vài phần, trong này cũng có liên qua một chút đến lợi ích gia tộc của mình, tuyệt đối không dễ dàng buông tha.
Nghiêm Hồng Ngọc đã gửi Truyền Âm phù qua cho lão tổ gia tộc, hy vọng có thể triển khai một chút, lại phái mấy tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ tới, nhưng bây giờ thế cục chỗ nào cũng cần nhân thủ, có thể có người tiếp viện hay không, còn có viện binh nhiều hay ít thì nàng không có nắm chắc phần nào.
Nếu như có thể có được sự ủng hộ của Hồ Chí Vĩ, vậy sẽ ổn thỏa hơn rất nhiều, dù sao phía sau hắn cũng là mấy vị Kim Đan trưởng lão khác của tông môn đang đứng.