Lưu Ngọc chú ý tới ánh mắt của Nghiêm Quần Nhi, ánh mắt hơi quét qua, nàng lập tức nghiêng đầu dời đi.
Môn quy, tộc quy, quy tắc xã hội là những sợi gông xích vô hình, cho dù là cảnh giới Kim Đan cũng khó có thể tìm được tự do thật sự.
Hắn hiểu, Nghiêm Quần Nhi nói ra mấy câu nói vừa rồi, hoặc là đã kéo lên dũng khí lớn lao.
Hoặc là đã "Nhận mệnh", dưới áp lực nặng nề chồng chất, nàng khó có dũng khí phản kháng.
"Thật sự phải buông bỏ ư?"