Tốc độ bay được nâng cao thì chỗ tốt càng nhiều, tiến được lùi được, khi đối mặt với Nguyên Anh chân quân vẫn có cơ hội trốn thoát nhiều hơn.
Vui sướng ngắn ngủi qua đi, Lưu Ngọc cũng không quên bản thân đang ở đâu, trên mặt lập tức khôi phục vẻ bình tĩnh.
Lập tức xoay chuyển ánh mắt, nhìn về phía cột sáng màu vàng.
Với thực lực của hắn, nếu dựa theo độ khó của ba tầng trước đó mà xem thì thông qua vài tầng nữa cũng không thành vấn đề.
Đã có được thứ tốt như "áo choàng Tử Điện", đương nhiên không cam lòng cứ thế rời đi.