Hiện tại, hành động đã thành công quá nửa, hoàn toàn không nên để nảy sinh những "hiểu lầm" không cần thiết, dẫn đến thất bại trong gang tấc.
Cho nên, sau khi nhận được tin báo, Lưu Ngọc ở tại chỗ chờ thêm hai khắc nữa mới cất bàn ghế và dụng cụ uống trà đi, dẫn theo Điền Tiểu Vũ bay tới động phủ của tán tu Kim Đan Lục Nghị.
"Vù vù!"
Với khoảng cách ba mươi dặm, cho dù không bay hết tốc lực thì cũng chỉ mất mấy hơi thở để đi hết.
Từ xa, Lưu Ngọc đã trông thấy bóng dáng ba người đứng bên ngoài một động phủ đơn sơ.