Dưới cơn thịnh nộ, Hàn Mai chân quân đã không còn nương tay. Nhưng tuy tu vi bà ta thâm hậu thì đối phương cũng là tu sĩ Nguyên Anh, cho nên chỉ có thể chiếm cơ trên, muốn đánh bại hắn ta thì cần một đoạn thời gian rất dài.
Trong tình huống bản thân Thanh Thủy chân quân bị thương nặng, tối đa bà ta chỉ có thể đánh bại hắn ta, muốn giữ lại người này vô cùng khó khăn. Mà cũng chính vì thế nên Minh Kính mới không sợ hãi.
Cách đó không xa, Thanh Thủy chân quân nghe vậy, mặt thoảng qua nét thất vọng cùng cực. Lão biết Minh Kính khư khư cố chấp, đã không thể quay đầu lại được nữa, bèn không lên tiếng. Làm ra chuyện như vậy cũng khó thể nào quay đầu lại được.
Trên Hoang sơn, chúng tu sĩ Tử Cân Quân, Bố Y Minh im lặng không nói gì, bầu không khí cực kì nặng nề. Hiển nhiên, lời lẽ của Minh Kính đã đánh sâu vào nội tâm mọi người. Lúc này, niềm tin kiên trì đến giờ cũng có chút dao động.
Đúng vậy, nếu bản chất tổ chức tán tu không khác gì thánh địa Càn Đình, vậy thì sự kiên trì đến bây giờ của họ là vì cái gì? Sở dĩ tổ chức thành lập, cũng hoàn toàn là vì lợi ích chăng? Lật đổ thánh địa Càn Đình rồi, lại muốn trở thành ác long mới sao?