Lắng nghe động tĩnh truyền đến từ bốn phía, sắc mặt Lưu Ngọc không hề thay đổi, cảm giác tồn tại giảm xuống thấp nhất, chỉ mong bản thân không bị chọn.
Nhưng trời không chiều ý người, ngay tiếp theo hắn lập tức cảm giác được, từ phía trên có một ánh mắt rơi xuống người mình.
Khắc tiếp theo, âm thanh của Thanh Thủy chân quân không nhanh không chậm vang lên.
"Cổ Thành."
"Thế sự vô thường khó dự đoán."