Vào lúc chuẩn bị chạm đến mặt đất,
Thuyền Độn Phong bất ngờ dừng lại, dừng ở chỗ cách mặt đất khoảng một xích, cưỡng bức thay đổi quán tính chuyển động của vật thể.
Đây là một con đường lớn kiểu cổ xưa của đời trước, hai bên cỏ dại mọc um tùm, trái phải rộng khoảng chừng hai ba trượng, trên con đường có vết bánh xe chạy qua mờ mờ.
Có điều, những vết bánh xe và dấu móng ngựa này đều đã khá cũ, vết mới nhất cũng đã qua nhiều ngày rồi, có thể thấy con đường này không thường có người đi qua.
Lưu Ngọc nhẹ nhàng nhảy xuống từ trên thuyền Độn Phong, nhấc chân đi tới gần con đường lớn, ngẩng đầu nhìn xung quanh, tùy tiện chọn một vị trí khá là bắt mắt.