Thời gian trôi đi, sau mấy hơi thở sau, khoảng cách của hai bên dần được kéo ra xa.
Một mặt dùng toàn bộ tốc độ, một mặt áp chế Linh áp của bản thân, một mặt ứng phó với sự tấn công của ba Kim Ngô Vệ, một mặt lại mang theo một gánh nặng là Điền Tiểu Vũ.
Cho dù là Lưu Ngọc, cũng cảm thấy có hơi khó ăn, nhưng vẫn nằm trong phạm vi mà hắn có thể xử lý được.
"Vù vù."
Mười hơi thở sau, khoảng cách giữa hai bên tăng lên năm mươi dặm.