Có điều hắn còn mười hai ngày để nghỉ ngơi, thời gian còn rất nhiều, Lưu Ngọc cũng không vội vàng đi đổi Trúc Cơ đan, ngược lại hắn mài dũa pháp lực càng tinh thuần hơn, mượt mà hơn, đến lúc đó càng có lợi cho đột phá Trúc Cơ.
Nghĩ như vậy, Lưu Ngọc đứng dậy đến phòng luyện công, bắt đầu tu luyện "Mộc Linh quyết" và "Tôn Thần diệu pháp".
Quan trọng nhất lúc này chính là thần thức và pháp lực, về phần "Ẩn Linh thuật" thì hắn tạm thời gác lại, hết thảy đều lấy chuyện đột phá Trúc Cơ làm trọng. ...
Lưu Ngọc ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ, mồ hôi trên trán lăn xuống, cả người đều ướt đẫm mồ hôi.
Biểu cảm của hắn dần dần dịu lại, cuối cùng hắn thu công mở mắt ra.