Xuất thân của Trác Mộng Chân tốt hơn, hơn nữa trước khi kết đan cũng đã là thiên tài trong môn phái, hơn nữa còn trong tình huống không có chỗ dựa mà tự kết đan thành công, kiêu ngạo và vốn liếng quả thật mạnh hơn nhiều.
Nếu như thật sự chạm đến giới hạn cuối cùng của Trác Mộng Chân, chắc chắn hôm sau nàng sẽ giận dỗi trốn đi, một mình lang thang khắp Trung Vực cũng không phải không thể.
Chính là vì như thế cho nên trước đó Lưu Ngọc mới không vì nhất thời tham mê sắc đẹp mà phạm lỗi.
Nhưng mà tuy Lưu Ngọc hắn không phải đồ háo sắc nhưng cũng không có khả năng vì một cái cây mà bỏ cả khu rừng.
"Sau này phải sửa tật xấu này lại mới được." Lưu Ngọc bình thản nhìn người kia, trong lòng hiện lên suy nghĩ này.