Lưu Ngọc bước đi không ngừng, hắn triển khai thần thức tiếp cập toàn bộ tình hình trong phạm vi sáu mươi lăm trượng, hắn quan sát tình cảnh và địa hình xung quanh, với cả những tán tu trong những căn nhà tranh nhà gỗ.
Hắn ghi nhớ địa hình vào trong đầu, trong lòng vạch ra các tuyến đường đi, để nếu lỡ như lát nữa có chuyện gì xảy ra trên đường đi, cho dù là truy kích hay là rút lui thì đều có thể dùng đến được.
Lưu Ngọc chú ý tới tu vi của những tán tu này, đa số tu vi của bọn họ đều thấp cả, trong mười người thì chỉ có hai người là có tu vi Luyện Khí trung kỳ, những tán tu còn lại đều là Luyện Khí sơ kỳ.
Mặc dù số lượng tán tu của Tu Tiên Giới khá đông đảo, nhưng tài nguyên có được lại ít đến đáng thương.
Nếu như chia tài nguyên tu tiên của Sở quốc ra thành mười phần, như vậy chín phần năm tài nguyên đều được đủ mọi tông môn tông môn và gia tộc nắm giữ trong tay, vỏn vẹn chỉ có nửa phần tài nguyên là rơi vào tay tán tu, lấy số lượng tán tu khổng lồ mà tính ra, thì tài nguyên thật sự ít đến đáng thương.