Mấy năm nay tiêu hao lượng lớn tài nguyên vào những thứ này, đã mang tới ưu thế tuyệt đối cho hắn, thực lực của hắn đã có tiến bộ cực lớn, đã không còn là thực lực mà năm đó khi tham gia chiến tranh ở Yến quốc có thể so sánh.
Cho dù đối mặt với tu sĩ cấp độ "Tam Anh Tứ Kiệt" Trúc Cơ đỉnh phong, thì vẫn chắc chắn có thể chém giết thành công.
Chỉ cần những người này không liên thủ với nhau, bản thân bại lộ chậm một chút, Lưu Ngọc có lòng tin, cuối cùng sẽ thu hoạch được.
Hắn lạnh lùng nhìn những mũi tên lông vũ màu đỏ bắn về phía mình, cùng với sáu cây phi tiêu màu đen, trong lòng của hắn bình tĩnh như nước, hiện lên rất nhiều suy nghĩ.
Đợi khi những mũi tên lông vũ màu đỏ đến gần chừng hai trượng, bàn tay phải đang cầm Ám Nguyệt kiếm của Lưu Ngọc khẽ nhấc lên.