Tựa hồ như biết đã bị phát hiện, ba đạo độn quang phía sau cũng không cần phải che giấu nữa, trắng trợn theo ở phía sau.
Lưu Ngọc nhìn về phía sau, dẫn đầu chính là Bùi Tam Cửu.
Lúc này đã là hoàng hôn, trên bầu trời hơi có vẻ ảm đạm thỉnh thoảng cũng có một hai tu sĩ điều khiển độn quang, từ đối diện bay tới, nhưng bọn họ vừa quét đến cái ký hiệu trên y phục của ba người phía sau, lập tức kiêng dè, tránh đi thật xa.
Nhìn một màn này, Lưu Ngọc như có điều suy nghĩ, xem ra danh tiếng cùng sức ảnh hưởng của Đồng Tu hội ở khu vực này còn lớn hơn so với hắn tưởng tượng.
Nếu như là Tán tu bình thường cũng chỉ có thể mặc cho bị gây khó dễ, chỉ tiếc là gặp phải Lưu mỗ, dựa vào thực lực hiện tại của hắn hôm nay mấy người này nhất định phải ngã nhào một vố thật đau.