"Nếu như còn cảm thấy cực kỳ hâm mộ nói rõ trong lòng Lý tiền bối vẫn còn mang ý lớn, sao không trọng chỉnh giang sơn, Đông Sơn tái khởi? Ta nói đoạt lại Bích La động lúc nãy cũng không phải là lời nói khoác vô căn cứ, các ngươi không cần phải băn khoăn." Viên Minh nghe vậy, đang cười cười chợt nghiêm túc nói.
"Ha ha, Viên đạo hữu đã nói sao ta không tin được? Chỉ có điều Bích La động đã là quá khứ rồi. Hiện nay trong lòng ta cũng có vướng bận, lại thêm thể cốt hiện nay… Dù cho ngươi có giúp ta đoạt lại Bích La động thì e rằng cũng không thủ được phần cơ nghiệp này, phí công mà thôi." Lý Truy cười khổ một tiếng đáp.
"Để ta xem qua thử nào?" Viên Minh nghe vậy nhíu mày nói.
"Cái này thì có gì đâu?" Lý Truy cười duỗi tay ra.
Viên Minh mới đưa tay bắt lấy cổ tay Lý Truy, bắt đầu tra xét kỹ trạng huống thân thể của y.