"Hừ! Nhắm vào mắt trận thì thế nào, trận thế đã thành, hai người chúng ta có thể hành động tự nhiên còn bọn hắn lại không cách nào vận chuyển linh lực đối địch, đến đây coi như chịu chết mà thôi." Trong mắt Thanh Tu lóe lên vẻ lạnh lẽo. Lúc này gã tung người bay lên, nhanh chóng biến thân thành một con cự mãng dữ tợn bay thẳng về phía hai người Viên Minh.
Giang Lô cũng không cam chịu yếu thế, tế ra một kiện pháp bảo, cùng Thanh Tu tấn công tới.
Hầu Cừu rùng mình. Lúc này gã căn bản không rảnh phân tâm chú ý bên cạnh mà muốn quay người bỏ chạy, lòng đầy ảo não.
Gã còn thật tin vào Viên Minh, tưởng hắn lợi hại thế nào, ai ngờ chỉ là một kẻ lỗ mãng không có đầu óc, mất cả nửa buổi còn không biết tình hình mắt trận của người ta là gì, lại còn có mặt mũi bảo một mình đã đủ rồi.
Không phá được Xích Huyết Hồng Sa trận thì đánh thế nào cũng thua, còn không bằng thừa dịp Viên Minh đang chống trước mặt mà tranh thủ chạy trước, như vậy gã mới có hi vọng sống sót.