"Chẳng qua chỉ là một chút thân phận thế tục, Chân đạo hữu không cần để ý." Lưu Chiêm Thượng khoát tay áo, không thèm để ý nói.
Viên Minh gật gật đầu, trong lòng ngược lại có chút vui vẻ.
Sở dĩ hắn đoán ra được thân phận của đối phương là vì từng ngẫu nhiên nghe qua tổ huấn trong gia phả hoàng gia Lưu thị có một câu "Cao Chiêm Trạch Viễn, Khâm Đạo Thuận Khang". Phàm là con cháu hoàng thất đều được đặt chữ lót theo tổ huấn. Tuy cách nhau đã ba ngàn năm, không thể nào đoán cụ thể bối phận y nhưng một chữ "Chiêm" trong đó đã được ghi chép trên tộc phả.
Hắn nghĩ nếu sau này gặp Lưu Thiên Minh, có lẽ sẽ kể chuyện gặp được lão tổ tông của y cho y nghe.
Sau đó Viên Minh hướng dẫn nhóm đệ tử Trường Xuân quan xem xong tứ đại tuyệt cảnh của Triêu Thiên tông, tận mắt nhìn thấy phong thái của tất cả ngọn núi, mãi đến hoàng hôn mới trở về nơi ở được an bài sẵn.