Viên Minh vừa bước lên pháp trận trước pho tượng Tu La thượng nhân, trong mắt pho tượng bắn ra hai đạo hồng quang như thực chất, khẽ quét qua trên người hắn.
Trong đầu Viên Minh run lên, vội vàng nhìn thể nội, phát hiện thân thể cũng không có dị dạng, lúc này mới thoáng nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng ngay sau đó, từ trong pho tượng truyền ra thanh âm Tu La thượng nhân:
"Thuở thiếu thời ta bái sư Triêu Thiên Tông, vốn cho rằng tông môn thế lớn, về sau tiên đồ không lo, ai ngờ một khi sinh biến, tông môn ngàn năm thoáng qua tức diệt. Ô hô! Lúc đó ta sơ đạp Trúc cơ, vô lực cứu vãn thế sụp đổ, chỉ có thể tận mắt nhìn thấy sư huynh đệ chết trước mặt. Đây là một hồi nhân sinh buồn bã thê thảm, ngươi nếu có thể trong ba lần cơ hội thay đổi kết quả, sẽ được ta lưu lại bảo vật."
Thanh âm vừa dứt, Viên Minh trong pháp trận biến mất không thấy gì nữa.