Sở dĩ Viên Minh quay lại cũng không phải định cứ thế trở về, mà là muốn trước tới hai khu vực khác xem xét tình hình rồi mới quyết định.
Không bao lâu sau, Viên Minh đi tới trước vườn hoa muôn ngàn sắc màu, khi còn chưa đi vào đã có mười mấy loại hương hoa ngào ngạt pha lẫn nhau xộc vào khoang mũi.
Viên Minh chun chun mũi hít nhẹ một hơi, bỗng cảm thấy hương hoa mê người thấm vào ruột gan.
Hắn chậm rãi đi vào vườn hoa, sau khi đưa mắt liếc nhìn phía dưới một thoáng liền phát hiện trong đó có không ít linh hoa, linh thảo trên trăm năm tuổi, dù không tính là quá trân quý nhưng cầm ra ngoài cũng có thể đổi được kha khá linh thạch. Hắn lập tức khua tay áo, một dải sáng từ đó cuộn ra, cuốn hết tất cả bỏ vào trong túi.
Nhưng đúng lúc này, hắn đột nhiên nhướng mày phát hiện bao nhiêu hương hoa trước mũi bỗng chốc biến hết thành mùi máu tanh buồn nôn.