Điểm duy nhất khiến Viên Minh thấy có phần an tâm là ấn ký của Thiên Quỷ tán nhân và những quỷ nô vẫn còn trong Bách Quỷ Dạ Hành đồ, chứng tỏ mấy quỷ vật này không bị đánh giết mà chỉ là bị giam cầm ở đâu đó.
“Ân Đô thành này đúng là quỷ dị, cứ tiếp tục tìm nữa không biết sẽ còn đụng phải chuyện quái dị gì, chi bằng chúng ta trước lui ra ngoài, đợi xem một chút hẳn là sẽ có người khác tìm tới, đến lúc đó cùng nhau thăm dò tiếp?” Nhan Tư Tịnh sắc mặt cũng khó coi, lên tiếng đề nghị.
Viên Minh thầm cân nhắc một chút, cuối cùng gật đầu đồng ý.
Hai người theo đường cũ chạy về phía cửa thành.
Nhưng khi đã đi qua mấy con phố mà khoảng cách từ chỗ hai người tới bức thành cao lớn cảm giác vẫn rất xa xôi chứ đừng nói gì tới chuyện tới được cửa thành.