Trang Lâm không nói gì, lúc này cúi đầu về phía Viên Minh, sau đó lấy ra một thanh trường đao, trên mặt tràn đầy sát ý đi đến chỗ Lưu Tư.
Viên Minh cũng tạm thời giải trừ huyễn thuật trên người Lưu Tư, để gã có thể rõ ràng cảm nhận được thống khổ Trang Lâm thực hiện trên người mình. Theo tiếng kêu thảm thiết vang lên, hai vị sư muội Trang Lâm lúc này cũng tỉnh lại, minh bạch tiền căn hậu quả, lập tức mắt mang oán hận đi lên phía trước, từng đao từng đao phát tiết lửa giận lên người Lưu Tư.
Một nén nhang sau, Lưu Tư triệt để bỏ mình, thi thể của gã cũng đã không còn giống hình người.
Mà Trang Lâm lúc này lại có chút ngây người, y đột nhiên buông xuống trường đao, xoay người, thất thểu đi đến trước đầu đảo chủ và sư đệ, nhớ lại từng màn đi tới, rốt cuộc không chống đỡ nổi, "Bịch" một tiếng quỳ rạp xuống đất, hai tay che mặt, im lặng khóc ồ lên.
Nửa ngày qua đi, Trang Lâm thu lại tâm tình, một lần nữa đứng lên, thi lễ với Viên Minh.