Ở một chỗ khác bên trong thành Ân Đô.
Một tu sĩ áo xanh đánh vỡ cửa sổ phòng, nhảy xuống đường cái, nhìn quanh trái phải một chút rồi lập tức chạy về phía rìa tòa thành.
Một lát sau đó, lại có ba tu sĩ từ trong gian phòng đó nhảy ra, bọn họ cả người vô cùng nhếch nhác, hơn nữa còn mang không ít vế thương, nhưng không ai dừng lại trị thường, trái lại còn nhanh chóng xác định hướng mà tu sĩ áo xanh chạy trốn rồi đằng đằng sát khí đuổi theo.
Vì sương mù trong thành chưa tan lại không thể bay cao nên tốc độ bay của tu sĩ áo xanh không được nhanh, cuối cùng không thể thoát khỏi sự truy đuổi của ba người.
Điều càng tệ hơn chính là, do không thông thuộc địa hình nên y chẳng mấy chốc đã chạy tới điểm cuối của một ngõ cụt, xung quanh đều có lầu cao ngăn trở, ngoài con đường tới đây thì không còn lối ra nào khác.