"A, xem ra chuẩn bị rất chu toàn, đáng tiếc vẫn chậm một bước." Lục Dục Tôn giả nói xong, thân hình chậm rãi bay tới, cách Nghê Mục mấy trượng thì dừng lại.
Mà Ngô Việt Chi và nữ tử diễm lệ cũng chậm rãi bay tới, chỉ chốc lát đứng ở bên cạnh y.
"Chủ hồn ngươi không phải đã rời đi à, vì sao còn có thể vận chuyển hồn lực để sử dụng huyễn thuật?" Trong lòng Nghê Mục cảm giác nặng nề, biết rõ bọn họ trúng huyễn thuật, nhưng trong lòng lại vạn phần không hiểu.
Hồn lực hồn tu căn cứ thần hồn tồn tại, mặc dù có thể thông qua hóa hình thi triển ra năng lực, nhưng nhất định phải có thần hồn điều khiển.
Lục Dục Tôn giả đã thông qua Thần hồn hóa thân quyết đem thần hồn ra ngoài, ngày nay bằng vào nhục thân, tuyệt không có khả năng thi triển ra thủ đoạn Hồn tu, bởi vậy ba người Nghê Mục cũng không lập tức xuất ra thủ đoạn ứng đối huyễn thuật.