"Khí Linh tiền bối, thật không được thì chúng ta tạm thời khuất phục bọn họ là xong. Dù sao năm đó đối mặt với Tu La thượng nhân cũng vậy. Những tu sĩ này mạng ngắn, chúng ta chịu đựng mấy trăm năm, bọn họ tự chết đi hết, đến lúc đó chúng ta lại được tự do." Bộ xương khô màu đỏ đề nghị, càng nói càng đắc ý.
"Không sai, chúng ta so xem mạng ai dài hơn!" Nữ tử mặc đồ đỏ lập tức đồng ý.
"Ừ, các ngươi nói vậy cũng là một cách.” Khí Linh như có điều suy nghĩ.
Viên Minh nghe đến đó lập tức cảm thấy nghẹn họng.
Mấy lão già này bị nhốt mấy ngàn năm nay e là đầu óc đã bị choáng váng hết rồi. Coi như bọn chúng chịu đựng đến lúc chủ nhân của Tu La Phệ Huyết đồ chết đi, vậy bảo vật này cũng sẽ được truyền thừa xuống tiếp. Nhất là ở trong tay đại phái như Trường Xuân quan, dù thêm mấy vạn năm nữa cũng đừng mơ đào thoát được.